CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI " CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG" CHÚC CÁC BẠN MẠNH KHỎE,VUI VẺ VÀ HẠNH PHÚC.

Thứ Tư, 28 tháng 9, 2011

GHEN KHI TUỔI GIÀ

Hi, đọc mấy lời bình của Phước làm Vinh cảm động quá, hi hi "có chút nam tính" là sướng rồi, trên đời phần lớn phụ nữ hay thích đủ thứ, cái gì không có thì mơ ước hè! đúng không?
Lần này Vinh chuyển chủ đề , hy vọng vui vui một chút cho đỡ nhàm .Mến
CHUYỆN PHIẾM : GHEN KHI TUỔI GIÀ

Trời! Già mà còn ghen gì nữa vậy ? Một đứa la lên:Có mà điên? Đứa khác phụ họa:...À à chuyện vậy mà hổng phải vậy đâu nha, bộ già (mà bao nhiêu mới gọi là già chớ?) thì trái tim khô quéo lại rồi không rung động nữa sao chớ!? Bộ quý vị không nghe câu : “tình yêu không phân biệt tuổi tác” đó hả?có nghĩa là ở tuổi nào người ta cũng có thể yêu, tuổi nào yêu cũng đắm đuối mây xanh lắm à nghen.Mà đã có yêu thì phải ghen thôi!Cả đám nhao nhao bình luận.Coi vậy mà chủ đề này hấp dẫn lắm đây! Tôi ngồi im lặng để nghe các bạn bày tỏ ý kiến , những người đã ở tuổi mà Hội người cao tuổi đang vận động tham gia đặng : “sống vui, sống khỏe, sống có ích” nghe cũng ngộ ngộ.Nên đổi chủ đề ,viết mấy dòng để các bạn cùng bình loạn .
Cách đây hơn bốn mươi năm chúng ta còn trẻ lắm, rồi bây giờ sau quãng thời gian dài mòn quẹt bao nhiêu là giầy dép bôn ba khắp nẻo cuộc đời nay tạm xếp lại những nhọc nhằn tìm lại chút kỷ niệm thời xa xưa đi học thơ mộng ấy, thế là có những cuộc họp bạn cũng chỉ để nói những câu chuyện vui, nhắc nhau nhớ lại một quá khứ tươi hồng thủa trẻ con ngượng ngập đời mình đã trải qua.Khi chúng ta đã có những mái nhà riêng,dù gì cũng là thực tế , ấm nồng hay lạnh lẽo gì đi nữa thì chúng ta vẫn là bạn bè chung một lớp, một mái trường,gặp để chia sẻ, tâm tình, quan trọng là chúng ta bình thường và tế nhị, khéo léo nếu lỡ chồng hay vợ có chút cơn ghen làm cho cuộc sống của ta xao động thì cũng cần đặt lại câu hỏi.Tin nhau cả đời tại sao bây giờ lại không tin?mới là chuyện đáng bàn?
                         GƯƠM LẠC GIỮA RỪNG HOA
Vậy thì chuyện ghen khi tuổi già có hay không vậy ta?Với tôi, đã là con người thì ai mà không ghen dù đã lớn tuổi, đã già ...nhưng tốc độ, cách thức sẽ khác hơn mà thôi. Đến đây có bạn sẽ phản đối liền là tôi vớ vẩn, bạn ơi hãy bình tĩnh! Ngày xưa còn trẻ người non dạ, làm gì nếu có sai thì còn được châm chước: “ăn chưa no, lo chưa tới”.Bây giờ ngoại trừ những người được tự do thì không có gì phải bàn,phần lớn những người lớn tuổi chúng ta ít làm cho cuộc sống phức tạp thêm, ta luôn muốn an dưỡng tuổi già, vui tình bạn nhẹ nhàng mà tránh để phiền nhiễu xảy ra mới là chuyện đẹp ở đời.
ĐÔI BẠN
Cả đời ta đã trải qua đến nay đang bình yên thì ráng đừng để sự cố lãng xẹt xảy đến chỉ có nước “ tận thế” phàm ở đời cái gì quá lố là nguy hiểm mà người ta hay gọi là lạm dụng, uống thuốc quá liều sẽ ngộ độc thậm chí chết như chơi, làm việc quá sức sẽ lao lực , stress dẫn đến trầm cảm rồi tâm thần...ngay cả việc yêu quá nhiều cũng dẫn đến hậu quả khó lường...Ghen một chút cho đời thăng hoa là ta cần nhau chút tình dễ chịu hơn ghen lồng lộn, ghen bóng gió, ghen điên cuồng để tan nát tất cả thì miễn bàn luận. Hic coi vậy chớ không đơn giản đâu!trái tim con người chứa máu đỏ, nó có tới bốn ngăn , nó không bị chi phối bởi bộ não( lý trí) cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng mới ghê.Nãy giờ tôi lý sự lòng vòng là để giới thiệu đến các bạn một điều xưa như trái đất, chúng ta có nên ghen không? Nhất là người lớn tuổi ? Chà chà..Ghen,thế thì làm sao đây chớ?Tôi có người bạn, tuổi đã gần sáu mươi rồi nhưng đức ông chồng canh chừng từng chút, đi đâu bà không đi một mình, hát văn nghệ song ca với một ông bạn già phải dấu diếm và nhờ mấy đứa con hỗ trợ.Khi phát hiện ông làm mình làm mẩy kết tội bà đủ thứ, phải giải quyết mãi mới ổn.Dĩ nhiên bà chẳng bao giờ được đi họp mặt bạn cũ một mình khi không có ông.Chết ngắc!!!Tôi thấy cứ ngại ngại mỗi lần được ông tin tưởng khi bà đi với tôi.Hoặc có bà vợ ghen đến quái gỡ là nhìn ai bà cũng tưởng tượng là người đó sắp cướp chồng mình dù ông đã ở tuổi gần bẩy mươi, hom hem, bệnh tật. Quá sợ phải không các bạn?
Tánh của tôi bản chất là “ có chút nam tánh” được ông Phước công nhận trong lời bình của bài “Lãng đãng cà phê” không phải tôi tự phong đâu nha!rõ ràng vậy mà khi bàn chuyện “Ghen tào lao”  tôi vẫn thấy khó hơn uống rượu phạt!Tôi gọi là ghen tào lao vì những quan niệm sai lệch của ai đó nhìn nhận một vấn đề tình bạn bỗng thành tình yêu thì quá sức nhảm nhí...tôi nghĩ ta cứ thật tình, minh bạch, sáng như ban ngày chứ đừng âm u như đêm giao thừa thì chỉ có nước đâm đầu xuống địa ngục. Với tôi, tình yêu và tình bạn khác xa tít mù, nhất là đến tuổi xế chiều ,trái tim ta hãy dành cho những điều thật đẹp của cuộc sống bình yên, nhẹ nhàng...lâu lâu bạn bè gặp nhau chỉ cần hỏi : Mày nhớ tao không? Người kia trả lời : Nhớ hoặc quên thì cứ nhe răng ra cười là yên ổn.He he!
PHAN THỊ VINH

Không có nhận xét nào: