CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI " CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG" CHÚC CÁC BẠN MẠNH KHỎE,VUI VẺ VÀ HẠNH PHÚC.

Thứ Tư, 29 tháng 3, 2017

CÓ NHỮNG ĐIỀU KHÓ TẢ

Nắng đã bắt đầu chấp chới phả vào biển,trời xanh ngắt,từng đám mây trắng muốt kết tụ lững lờ trôi.Gió có lúc lặng im, lúc cuồng nộ cho biển xôn xao con sóng tung bờ.Tàu thuyền neo đậu lấp loáng dưới ánh nắng cuối tháng ba chuẩn bị tháng tư về xao động.Tôi đợi chiều nhạt nắng để dạo vòng quanh những bờ kè còn nóng bỏng ánh mặt trời,áp bàn tay vào đó mà nghe chơi vơi...Chao ơi! Biển của những ngày chiến tranh ác liệt của trận đánh cuối cùng dập dềnh phận người trôi nổi,tất cả như chiếc lá mong manh giữa giòng đời trùng dương dậy sóng và tắt ngấm những mộng mơ để bước vào cuộc đời thăng trầm thử thách.
Biết bao nhiêu điều khó tả khi tháng tư về suốt mấy mươi năm, hơn nửa đời người vẫn chưa quen đến lạ lùng.Ngày của đời chìm nổi thay đổi chớp nhoáng như cơn sóng thần chỉ sau một ngày trở thành kỷ niệm xa vời vợi.Tất cả nhạt nhòa lo toan,làm quen từ mọi điều mới tinh lạc lõng.Bạn bè chung lớp chung trường không còn ai,mỗi đứa một phương trời, một số phận đẩy đưa cho tôi những đêm buồn mất ngủ,len lén nghĩ về cuộc sống, về sự sợ hãi chưa quen,về những con đường không dám đi trở lại,mặt biển,phố thị lặng lẽ điều mê hoặc không hiểu vì sao.
Rồi hành trình mò cua bắt ốc, chờ tối về ra biển câu con cá nhỏ tìm kiếm chút đạm thiếu kém.Những hạt gạo trắng trong mất hút như cổ tích thay vào đó là bo bo, khoai mì,chuối xanh,những miếng thịt nhão khô quắt,con cá ươn,gạo hẩm là điều mơ ước.Thậm chí xà bông nước khi giặt xong áo quần nhuộm màu xám ngắt,tay bong rộp vẫn phải dùng.Chặng đường xếp hàng mua nhu yếu phẩm hàng tháng và những gương mặt lạnh tanh quyền lực của nhân viên thương nghiệp có lúc ám ảnh tôi ngay trong giấc ngủ dù chuyện ấy đã không còn từ lâu lắm.
Cuối tháng tư đã im tiếng súng,chấm dứt cuộc chiến 21 năm bao nhiêu người nằm xuống hy sinh.Làm gì khi câu hát“Cho người thương về với người thương” đến nay vẫn còn trăn trở.Ai đó đi mãi chưa về hay không về vẫn chung một đáp số là sự chia ly đau buồn...tôi thấm đẫm điều day dứt khi những cuộc xum họp không bao giờ đến để hiểu rằng chiến tranh vô cùng khắc nghiệt,sự nhạy cảm cứ thế mãi hoài như cơn mộng du bởi những con thuyền ra khơi không trở lại bến bờ.Ai cũng hớn hở, cầu chúc hạnh phúc là điều tất nhiên và cứ thế thời gian qua nhanh, tóc xanh phai màu,đuôi mắt hằn vết chân chim cùng những vết thương đã liền da nhưng cứ nhói đau khi trở gió.
Tôi cũng đau đáu với lời ca khúc: “Đất nước tôi,sáng chắn bão giông chiều ngăn nắng lửa”,thoắt lặng lẽ ôn lại những giòng lịch sử để cảm nhận da thịt nổi gai khi nghĩ về những người đã ngã xuống,xương thịt nát tan còn nằm nơi rừng sâu núi thẳm.Mỗi năm 365 ngày qua,đời người cứ thế già đi,trẻ thơ chào đời non tơ như lúa mới cho người lớn già cỗi .Ừ! đời là vô thường và tôi vui mừng tìm lại ngày xưa thời đi học, thời áo trắng tung bay giờ tan lớp ngắm những hàng cây cao lấp loáng nắng trưa hè, chiều hoàng hôn đỏ quạch màu lửa thì mới gặp lại mấy đứa bạn thủa nào trẻ trung đến vậy nay đã già rồi,sao cứ là những câu hỏi bâng khuâng về điều bình yên của tuổi già ?
Vũng Tàu, một thị xã nhỏ bây giờ đã là thành phố lộng lẫy nhà cao tầng, những con đường rộng tràn đầy hoa lá đẹp, là những bờ kè bóng loáng đá hoa cương,là những bãi biển tên gọi vẫn thế cuốn hút chân tôi tìm về khi chiều muộn,rồi ngồi một mình nhẩm tên gọi của những đứa bạn thủa nào:Mai Oanh,Mỹ Loan,Trần Yến,Mai Yến,Kim Hà, Hữu Phước,Thái Xuân,Thúc Hộ,Công Chánh thủa vừa mới liên lạc lại tháng 7 năm 2011.Ngày ấy nhớ lại, tôi bâng khuâng như vừa thoát giấc ngủ dài, kỷ niệm tìm về,thầy cô, bạn bè, trường lớp mà say mê bao điều bấy lâu dồn nén mà nghiệm ra rằng: Tuổi học trò đẹp tuyệt vời nhơ lời thơ ngọt dịu yêu thương.
Tôi ngắm mình trong gương, soi mình xuống mặt đường để thấy bóng mình và phía trước là biển trời bao la,nhạy cảm đắm đuối gì thì đời cũng đã hoàng hôn,gặp lại bạn bè ở những tiệc vui không phải là dễ dàng.Đời đã long đong thì có huyền hoặc gì cũng thế,chỉ biết rằng những đứa bạn ngày xưa bây giờ đã khác lạ,thành đạt, con cháu đề huề là vui vẻ, hạnh phúc.Vậy đó, đời có nhiều điều huyền diệu đến bất ngờ cho tôi mê mải tìm hoài giấc mơ thủa nhỏ chân trần dong ruỗi dọc dài bãi biển, thích thú đùa nghịch đám dã tràng xe cát và sóng tung bọt trắng xô bờ.
Đời là chuỗi ngày hợp tan, hơn 60 năm cuộc đời cảm ơn bạn bè những người đã gặp và đang sẽ gặp.Thế giới đông người nhưng yêu thương, thân tình nào dễ dàng gì?Trong những lần vui họp mặt tôi cảm nhận được hạnh phúc là giai điệu thanh thoát nhất ngợi ca hạnh phúc,cho nụ cười viên mãn nở trên môi, trái tim rộn rã nhịp tình ca bất tận...Hạnh phúc đơn sơ như mây trời,như biển mặn yêu thương lộng gió khát khao lâu đài tình yêu để thế giới đọng lại mãi những lời ru êm ái nồng nàn, cho những bạn bè xây thêm nền tảng của mật ngọt yêu thương.Yêu biết mấy cho vừa.
Tôi cũng tìm ra niềm vui dù sau những giờ làm việc căng thẳng là gặp gỡ bạn bè, nghe gió mát rượi cùng ly cà phê đắng để tâm sự,để chia sẻ bao điều khát khao dù tuổi đã hoàng hôn.Trời ạ, vì sao trái tim tôi luôn thổn thức lúc trời chuyển mùa, lúc mùa hạ sắp về cho những cành phượng nở rực trên cành để nhớ để thương khung trởi đi học.Tương lai thật đẹp chan hòa hoa thơm lá biếc dù cảm xúc tháng tư về lâng lâng khó tả đến nao lòng.
PHAN THỊ VINH
Hình ảnh : Lương Hữu Phước

Thứ Hai, 27 tháng 3, 2017

TIỆC VU QUY CON GÁI NGUYỄN HỒNG PHƯỢNG ( 26/3/2017 )

Tọa lạc tại 119 Hoàng Hoa Thám, trung tâm của thành phố biển Vũng Tàu, Trung tâm Biểu Diễn Nghệ Thuật, Hội nghị và Yến Tiệc Hera Palace có tổng diện tích xây dựng gần 17.000m2 và sức chứa cùng lúc 5.000 người, được trang bị đầy đủ tiện nghi và trang thiết bị tổ chức các chương trình biểu diễn nghệ thuật chuyên nghiệp, những sự kiện yến tiệc và hội nghị có qui mô lớn.
 Ngô Thị Thu - Nguyễn Thị Kim Hà
Ngoài những lúc gặp mặt trong những buổi cà phê với từng nhóm nhỏ khác nhau,chúng tôi chỉ còn chờ có dịp tham dự tiệc cưới,mừng sinh nhật,dự thôi nôi đầy tháng con cái của các bạn để gặp mặt lại những bạn bè đã từng ngồi chung trường,chung lớp...




 Nguyễn Thị Lành-Phan Thị Vinh-Trần Thị Yến-Nguyễn Thị Kim Hà
 Huỳnh Kim Hường-Lê Tấn Lại-Trương Thị Tiếu Hoa-Võ Thị Hường

 Đỗ Cao Hiền-Mai Ngọc Thiện-Trịnh Văn Hoàng-Trần Thúc Hộ
 Hoàng-Hộ-Nguyễn Thắng-Phạm Công Chánh
 Nguyễn Hoàng Hào-Lương Hữu Phước-Trần Văn Thảo-Đỗ Cao Hiền
 Phan Thị Vinh nhìn càng trẻ trung ra với trang phục của mình
 Tấn Lại-Tiếu Hoa-Mai Thị Ngọc Yến-Kim Hoa ( Hường Bánh Mì )-Từ Thị Hằng
 Mai Yến-Tấn Lại-Tiếu Hoa ( hàng đứng ).Hằng Từ-Ngô Thị Thu-Cảnh Ngọc Mai-Huỳnh Kim Hường ( hàng ngồi )




 Đôi Tân Hôn QUỐC ĐẠT-NGÂN HÀ




Món Gỏi Củ Hủ Dừa với phần trang trí tuyệt vời : một con chim với thành phần là bí đỏ và xoài
 Món Tôm Uyên Ương
 CHÚC MỪNG



 Người chủ tiệc vui hôm nay Nguyễn Hồng Phượng ( đứng )
 Món Gà Tiềm Bát Bửu




 Nguyễn Thị Mai ( ngồi,bìa trái )



Nguyễn Hồng Phượng

Ảnh : Lương Hữu Phước