CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI " CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG" CHÚC CÁC BẠN MẠNH KHỎE,VUI VẺ VÀ HẠNH PHÚC.

Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

TẤT NIÊN....TÂY 2014

Vào những giờ phút cuối cùng của năm 2014,chúng tôi được gia đình bạn Thắng-Bằng mời đến nhà dự tiệc họp mặt cuối năm
 Mổi người một tay,tay làm nhưng hàm không được nhai...
 Thức ăn cũng khá đơn giản ,chủ yếu là hàng mua sẵn,chỉ có món Mì Ý là do phu nhân bạn Thắng-Thái Phi Bằng thực hiện



 Chương trình văn nghệ được mở màn ngay sau đó với giàn Karaoke có sẵn
 Phan Thị Vinh-Kim Hoa(Hường)-Thái Phi Bằng-Phi Phượng-Ngọc Anh-Trần Thị Yến
 Nguyễn Thắng-Từ Tâm-Phan Vinh-Ngọc Anh-Thúc Hộ
 CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG
 Nguyễn Văn Phúc
 Trần Thị Yến
 Nguyễn Văn Nam
 Trịnh văn Hoàng
 Kim Hoa ( Hường Bánh Mì )
 Nguyễn Th Kim Hà ( phu nhân Lương Hữu Phước )
 Dương Thị Từ Tâm
 Phi Phượng ( phu nhân Phạm Công Chánh )
Thái Phi Bằng ( phu nhân Nguyễn Thắng )
 Đôi song ca Nguyễn Thắng-Phi Bằng
 Trần Thúc Hộ-Phan Thị Vinh
 Phan Thị Vinh-Phạm Công Chánh
Tất niên ấm cúng trong tình thân bạn bè

Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014

TÌM VỀ KỶ NIỆM.


Vậy là sắp hết một năm và năm mới lại bắt đầu,cứ thế vòng thời gian trôi nhanh  trẻ con thì mong chóng lớn,người già mong trẻ lại như quy luật muôn đời của kiếp người trăm năm,chỉ trăm năm thôi mà vấn vương mơ ước mãi hoài về những gì gọi là kỷ niệm đã qua, mơ ước về tương lai và hiện tại thì tìm mãi tìm hoài điều vọng tưởng ngày xưa một thời thơ ấu, thời của màu áo dài trắng tung bay, nón lá che nghiêng của học sinh những buổi đến và tan trường ngập tràn kỷ niệm.Ngày ấy nên thơ biết bao khi tất cả học sinh luôn đến trường đa số bằng đi bộ và xe đạp và Thị xã Vũng Tàu cách nay mấy mươi năm chỉ có vài ngôi trường trung học trong trí nhớ của tôi là: Trung học Vũng Tàu,Tam Nguyên, Bán công Lý Thường Kiệt,Đinh Tiên Hoàng và Tư thục Thánh Giuse, riêng trường Trần Nguyên Hãn thì tôi hoàn toàn không nhớ là thành lập trước 1975 như tư liệu tìm hiểu.
Trường Trung Học Bán Công Lý Thường Kiệt-1968
Dù gì đi nữa thì trong bài viết này tôi chỉ xin chia sẻ cảm nhận của mình về ngôi trường Trung học Tư Thục Thánh Giuse ngày xưa cách nay đã 40 năm kể từ khi tôi học và rời trường (1967- 1974),về các bạn đã học ở Trường Bán công Lý Thường Kiệt và Tam Nguyên nay chỉ còn là kỷ niệm.40 năm với biết bao thăng trầm cuộc sống, biết bao dữ dội của thời cuộc,ký ức thời gian có gần nửa đời người của tôi chìm khuất trong đó,nhọc nhằn,âu lo và dữ dội cùng bao điều khốn khó, bất an để khi tóc đã nhạt màu,trí óc nhớ nhớ quên quên của tôi mới bắt đầu tìm về vùng kỷ niệm,vùng trời mà khát vọng một thời thơ trẻ thanh xuân biết bao hoài bão, về những giấc mơ đẹp như cổ tích, về những con tàu vũ trụ vuợt thời gian! Những mê đắm về tương lai không còn tiếng súng chiến tranh cho em thơ vui bước đến trường và quê hương đẹp giàu luôn là giai điệu ca dao, lời ru ngọt ngào yên bình của mẹ.
Trường Trung học Trần Nguyên Hãn-1968 ( bìa trái )
Những ngôi trường ngày xưa ở Vũng tàu mà tôi biết sao hiền hòa, thân thương trong tôi đến thế? Nơi ấy là sự đong đầy hạnh phúc bình yên, là ngày hai buổi tìm kiến thức mênh mông như đại dương mà lũ học trò chỉ biết ngồi mở to đôi mắt, lắng nghe, ghi nhớ từng lời Thầy Cô giảng bài.Kiến thức mênh mông ấy đã dạy bằng tâm huyết của những trái tim Thầy Cô chỉ mong điều duy nhất: Học trò mình nên người tài giỏi!có ích cho gia đình, xã hội,đất nước và có ích cho chính bản thân mình.Ngày ấy việc học nhẹ nhàng nhưng không kém phần cao quý,được đến trường là hạnh phúc dù cuộc sống có khó khăn đến mấy của học sinh.Những ngôi trường ít ra luôn đẹp dưới những tán cây phượng trổ hoa đỏ rực báo hiệu hè về chia tay bè bạn để chuẩn bị bước sang năm học mới,thậm chì có bạn phải chia tay lớp học, sân trường, thầy cô, bè bạn để bước vào đời khắc nghiệt với trăm nghìn lý do mà những đứa trẻ như tôi và các bạn ngày ấy khó cảm nhận hết thử thách đang chờ.
Năm tôi rời trường trung học là 1974, lúc ấy chiến tranh khốc liệt hơn,các bạn nam một số đã  rời trường vẫn còn miệt mài phương trời nào đó đầy dẫy đe dọa giữa sống và chết, giữa làn tên mũi đạn vô tình…và có người đã ra đi mãi không về.Tôi rời trường, bâng khuâng vào khung trời đại học với những khó khăn riêng gần tròn năm học thì biến động lịch sử xảy ra,tôi bắt đầu cuộc sống khác bôn ba,thử thách hơn nhiều thủa làm sinh viên Văn Khoa và Luật Khoa tràn đầy thơ mộng như những ca khúc trữ tình thời ấy.Sự thay đổi và chấm dứt đời sinh viên thơ mộng của tôi chỉ trong khoảnh khắc  ngắn ngủi của thời cuộc, chênh vênh đường đời bắt đầu với một con bé tuổi hai mươi đầy lãng đãng mộng mơ phải xếp lại, phải tập làm quen cho phù hợp cuộc sống.
Trường Trung Học Thánh Giuse Vũng Tàu-1968
Rồi một ngày, sau những tất bật lo toan tôi tình cờ đi ngang trường cũ trong tâm trạng háo hức xen lẫn lo âu,ngôi trường xưa tôi học đã được đổi tên thành trường Châu Thành,cái tên lạ hoắc, xa vời ấy khiến tôi nhói tim đứng lặng…học sinh nữ không còn mặc áo dài trắng theo quan niệm lúc ấy, cổ áo học sinh còn quàng khăn đỏ lạ lẫm! Tôi đứng lặng,ngại ngần đứng nhìn trường từ xa, không dám bước vào khuôn viên chợt xa lạ bất ngờ ấy mà buồn.Rồi thời gian trôi,nhịp sống biến động từng giờ, từng ngày,không riêng ngôi trường Thánh Giuse mà  trường Tam Nguyên, Lý Thường Kiệt cũng không còn như xưa…Ba trường này hoàn toàn không còn tồn tại! Các cựu học sinh rời trường tứ tán khắp nơi không còn chỗ để về ôn kỷ niệm, gần đây hẹn gặp nhau từng nhóm nhỏ của niên khóa học mà nhớ,ôn lại kỷ niệm xưa bạn bè trong nỗi niềm khó tả.
Đời thật là phức tạp và vô thường thật không sai,sự thay đổi bất thường không thể tưởng tượng xảy ra bất ngờ và nhanh đến độ như con sóng thần ập đến,xóa tan tất cả để chỉ còn là kỷ niệm nhạt nhòa.Tánh tôi hay vẩn vơ và cứ hỏi mãi những câu hỏi khi đêm về lặng im đối diện với chính mình,màn đêm bao giờ cũng mịt mù để tôi tự mò mẫm tìm về kỷ niệm thời áo trắng xa xưa, nhớ như in sân trường có bao nhiêu cây cổ thụ già? Bao nhiêu nấc thang ngày hai buổi lên lớp nhớ quên,quên nhớ.Chao ơi! Bạn bè cũng nhạt nhòa thì lấy đâu tìm ra những điều đã nằm im ắng tự mấy mươi năm rồi hở bạn?Chỉ may ra những lần gặp bạn, những buổi cà phê ngồi ngắm nhau, tìm trong gương mặt, vóc dáng ấy chút ngày xưa quen thuộc,cùng nhắc nhau chuyện thủa ấy xa rồi…mà rưng rưng muốn khóc.
Thời gian vẫn không ngừng trôi, bao năm qua rồi dù chân vẫn phiêu bạt mỏi mòn, vẫn khắc khoải về những ước mơ ngày càng xa tít tắp không thể thành sự thật và hạnh phúc chỉ giản dị là lặng thầm, ngồi yên để nghe bâng khuâng cõi mơ mộng thời ê a tìm hoài kiến thức giữa biển đời lạc lõng.Một năm mới nữa lại về, dù các bạn có học chung lớp,chung trường hay không thì tôi và bạn cũng đã có một thời cắp sách, một thời làm những vần thơ lãng mạn, viết những trang lưu bút thân thương và tất cả những mộng mơ, hẹn hò ngoài cửa lớp.Đó là kỷ niệm tuyệt vời không thể nào quên.Tôi cũng như các bạn có một thời làm học sinh tuyệt vời đến vậy.
Năm mới 2015 và năm Ất Mùi sắp đến.Mến chúc các bạn dồi dào sức khỏe, an vui, hạnh phúc để mãi mãi yêu đời,lạc quan cùng gia đình và người thân yêu quý nhé.

PHAN THỊ VINH
Hình ảnh : Lương Hữu Phước


Thứ Năm, 25 tháng 12, 2014

BỨC TÂM THƯ CUỐI NĂM 2014

Chao anh , 
Sang nay cam thay nho ngoi truong xua, nen minh vao net voi hy vong tim duoc nhung photos cu cua ngoi truong than yeu, toi viet tren trang google "photo truong trung hoc thanh giuse"  thi gap ngay trang dau co rat nhieu hinh anh. Vi qua  vui va di xau them nua thi moi gap site "chung mot mai truong " va tim thay mot tam anh co gia tri ca ngan vang la tam anh cua " doi tuyen da banh cua truong trung hoc thanh Giuse"  
Noi that voi anh luc do co ai cam cho toi 1000 € toi cung khong vui bang khi co duoc tam anh nay : - Thu nhat la duoc nhin lai nhung guong mat  thoi hoc sinh cua nhung nguoi ban  va dieu thu hai lam cho toi rat va sung suong la trong hinh do toi la nguoi mang so 17 .Tat ca hinh anh cua buoi hom do troi ve  trong tri nho cua toi  : mot ngay ma tat ca nhung hoc sinh toan truong va nhung nguoi dan ham mo mon da banh deu vui mung vi hoi tuyen cua chung ta vua doat dai " thanh nien khu  3 ".
Thanh that cam on anh va cac ban trong "chung mot mai truong" da mang lai cho toi co nhung giay phuc ngoi nhin anh xua ma nho ve tuoi hoc tro. 
Anh co the cho toi biet tac gia cua tam anh nay khong ? 
Va mong anh se lien lac voi toi de cho biet them tin tuc cua cac Thay Co va cac ban cua ngoi truong chung ta, toi la hoc sinh cua truong   nam 1972 - 1973 lop 11 A va 12 A . Moi lien lac xin qua mail : roger.ly@sfr.fr  
Hy vong ki ve Viet nam lan nay toi se di gap anh va  tro chuyen noi ve tuoi hoc sinh, neu anh cho phep .
Chuc anh nhung ngay cuoi nam duoc nhieu suc khoe va moi su nhu y 

Xin chao
(01):Cha Phao Lô Nguyễn Minh Tri-(03):Đại Tá Vũ Duy Tạo-(04):Ông Cò Hiệp-(10):Lê Thanh Liêm-(14):Lê Anh Kiệt-(17):Trần Khánh Sơn....( còn tiếp )
và bạn LÊ ANH KIỆT ( số 15 ) hiện nay

Thứ Ba, 23 tháng 12, 2014

GIÁNG SINH NGUYỆN CẦU

Trời trở lạnh, những cơn gió bắt đầu rít những giai điệu riêng lúc trầm lúc bổng là không khí Giáng Sinh đã rộn ràng khắp chốn! Ở Vũng Tàu ,thành phố nhỏ bé nhưng tuyệt đẹp bao quanh là biển mênh mông nghìn trùng sóng vỗ cũng khiến cho tấm lòng cư dân luôn lạc quan,yêu đời và hào phóng,tôi dám tự tin như thế để ru mãi cho riêng mình sự bình yên nhẹ nhàng thanh thản.Năm nào cũng vậy,gần đến Giáng Sinh là tôi thích lang thang dọc những con phố đông vui trang hoàng rực rỡ đèn hoa,hang đá có Chúa Hài Đồng nằm trong máng cỏ, cây thông và ông già Noel nhân từ trong bộ trang phục đỏ chói, chưa kể đến những gian hàng bán thiệp Giáng Sinh và chúc mừng năm mới rực rỡ sắc màu, những trái châu, dây kim tuyến lung linh luôn cuốn hút tôi từ thủa còn đi học!.Nhất là các Nhà Thờ luôn được trang hoàng lộng lẫy ngắm nhìn đã thấy mê đắm.
Giáng Sinh, sự kiện long trọng chào đón Thiên Chúa sinh ra đời không chỉ dành cho người có đạo mà dường như đã thành quen thuộc với tất cả xã hội.Chào đón trước đêm huyền diệu ấy luôn vang vang trong tiếng nhạc rộn rã reo vui, trang trọng và tôn kính khiến lòng người ôn hòa, thanh thản hơn cầu nguyện cho thế giới hòa bình,an lành.Đức tin ấy là khát vọng mà từ khi Thiên Chúa chào đời,Người đã mặc khải cho loài người thấu hiểu suốt chặng đường từ khi được sinh ra đến trăm năm làm thân phận con người thăng trầm thử thách  hạnh phúc và nỗi đau xen lẫn…Tôi là người ngoại đạo nhưng luôn thấm đẫm những điều huyền diệu trong từng lời dạy của Chúa, chợt khắc khoải với những đêm dài mộng mị để tìm ra niềm tin rồi an lòng khi đời có biết bao là nỗi đau tìm đến.Có niềm tin mãnh liệt mới thấu hiểu đời đáng sống và hy vọng biết dường nào.
60 năm cuộc đời mộng mị của tôi với mấy mươi năm đón mừng Giáng Sinh, cũng lang thang nghe tiếng Thiên Thần hát ca, nghe trái tim mình thổn thức yêu thương thậm chí đau nhói và lẻ loi lạc lõng rồi  lặng im lâng lâng hòa vào sự yên bình cám ơn đời, ơn người vọng vang những điều thiêng liêng hạnh phúc.Hạnh phúc không tự nhiên mà có, hạnh phúc phải đi đôi với an lành mà khi đêm về, đối diện với sự tĩnh lặng ấy tôi tìm ra cho mình điều an ủi, chốn an lành cho tâm thanh thản.Giáng Sinh gần với thời khắc năm cũ sắp hết để bước sang năm mới dương lịch cũng là lúc để tôi kiểm nghiệm lại mình,hiểu thêm mình và những điều ước mơ chưa làm được.Giáng Sinh năm nào tôi cũng nguyện cầu bằng những lời gửi theo trong gió cầu nguyện an lành cho mình và cho tất cả…rồi nhớ lại những mùa Giáng Sinh thời còn đi học lãng mạn hẹn hò nay chỉ còn là kỷ niệm.
Cuộc sống chìm nổi đa đoan mấy mươi mùa Giáng Sinh cứ cuốn mãi tôi vào guồng máy dữ dội đời thường!Năm nay,thêm một mùa Giáng Sinh nữa lại về…biển vẫn mênh mông nghìn trùng, gió vẫn hát tình ca, đôi lứa vẫn yêu nhau và Thiên Chúa toàn năng vẫn ban phát yêu thương đến các con chiên  cùng nhân loại tôn vinh Người… Giáng Sinh là mùa yêu thương, an lành và hạnh phúc, là tất cả khát vọng tình yêu cao vời con người sống để vun đắp an vui,nhân ái.Tôi hiểu vậy để cảm nhận được điều con người khao khát yêu thương và tôi là một trong số ấy rất mong ước nguyện cầu vào ngày Thiên Chúa giáng trần sẽ có ngập tràn hạnh phúc,hòa bình đến với muôn nơi cùng tiếng hát bay bổng của ca khúc “ Đêm Thánh Vô cùng” thật là tuyệt diệu.
Đêm thật tĩnh lặng, tiếng gió cũng đã nhè nhẹ dịu êm,thoảng lâu lâu chiếc lá rời cành rơi vào trong gió càng khiến tôi thả trôi suy nghĩ và mơ mộng viển vông,đời lênh đênh như những con thuyền mong manh giữa đại dương sóng cả, nếu không có niềm tin và định hướng thì sao tìm thấy bến bờ???.Đời người cũng vậy,sống sao cho đúng với những điều lương tâm và niềm tin yêu mình đã được dạy là nhẹ nhàng rồi,để khi đứng trước biển bao la cảm thấy bình yên, đứng trước Thiên Chúa thấy an lành mới là điều đáng suy ngẫm…Khi tuổi thanh xuân qua đi, tuổi hoàng hôn tới, lúc trái tim đã đập nhịp yếu ớt hơn, suy nghĩ đã tận cùng và cuộc sống lặng đi,tôi càng thấy đời mong manh nhạt nhòa mà những khoảnh khắc vui,hạnh phúc chính là niềm tin cho tôi dựa vào để sống trọn kiếp đời dâu bể.
Một năm có 4 mùa cứ xoay vần như thế cho con người già đi và mỗi mùa Giáng Sinh là mỗi lần tóc trên đầu tôi thêm nhiều sợi bạc, gương mặt có nhiều vết chân chim, do đó cần nuôi dưỡng tâm hồn trẻ mãi không già,cần tìm ra cho mình niềm an vui và một đức tin huyền diệu của riêng mình, đức tin vững trãi như những ngọn nến sáng lung linh không bao giờ tắt cho yêu thương ngự trị, cho giông bão tan đi và sự ác biến mất,vì thế Giáng Sinh cũng là thời khắc giúp lòng người lắng lại,chiêm nghiệm về sự hy sinh cao cả của Thiên Chúa dành cho loài người.Và tôi hiểu, không có sự hy sinh nào là không dữ dội để đánh đổi lấy an lành, hạnh phúc cả!
Giáng Sinh và năm mới 2015 đang đến thật gần, thời khắc thiêng liêng ấy đánh dấu bao điều hân hoan ngập tràn hy vọng, sống thì luôn hy vọng là đương nhiên. Tôi cũng vậy, lúc nào cũng ước mơ và hy vọng hạnh phúc, bình an vào mùa Giáng Sinh và mừng năm mới cho người người yêu thương nhau, cho thiên hạ thái bình và lòng người hiền hòa,nhân ái. Lời chúc an lành ấy tôi luôn hy vọng được thành sự thật và ai cũng vui mừng đón chào đêm Thiên Chúa sinh ra đời mạng lại niềm tin: “Vinh danh thiên Chúa trên trời .Bình an dưới thế cho người thiện tâm”.
Mến chúc các bạn thân yêu Giáng Sinh và năm mới 2015 ngập tràn yêu thương,hạnh phúc nồng nàn nhé.

PHAN THỊ VINH
Hình ảnh : Lương Hữu Phước ( Vũng Tàu đón Giáng Sinh 2014 )


Thứ Ba, 9 tháng 12, 2014

KỶ NIỆM 60 NĂM THÀNH LẬP TRƯỜNG TRUNG HỌC VŨNG TÀU 1954-2014

Buổi Lễ được tổ chức tại Trường Trung Học Cơ Sở Vũng Tàu,tiền thân là Trường Trung Học Vũng Tàu (trước 1975) vào lúc 7g30 ngày Chủ Nhật 07/12/2014


Các Cựu Giáo Chức Trường Trung Học Vũng Tàu (cũ)

 Phần nghi thức TÔN SƯ TRỌNG ĐẠO do các CHS Trường THVT cử hành




 Các cựu Hiệu Trưởng,Thầy Cô Giáo Trường THVT cùng đứng lên nhận lãnh sự tri ân của các học trò cũ

Thầy Phan Văn Thám (HT 73-75)-Thầy Nguyễn Hồng Sanh-Thầy Đinh Bằng Phi-Cô Mai Thị Khôi-...
Thầy Lâm Khương Nhàn-Thầy Hoàng Xuân Thức
Thầy Nguyễn Văn Tính-......-Cô Đặng Thị Thúy-Cô Bùi Thu Huệ
Cựu Học Sinh Phạm Thanh Liêm,Chủ tịch Hội CHS-THVT đang báo cáo về quá trình hình thành và phát triển Trường THVT và hoạt động của Hội CHS-THVT
CHS Lương Trung Trần Thành Nhân
 CHS Trần Thị Ái Nhân giới thiệu sơ lược về Giai Phẩm Sóng Biển và lời cảm ơn của ban biên tập.
Ông Cao Văn Huynh,cựu học sinh niên khóa đầu tiên 1954-1960 đại diện cho các CHS phát biểu cảm tưởng.
 Người dẫn chương trình trong buổi Lễ hôm nay : CHS Thẫm Lê Mai
Với một giọng hát tuyệt vời,CHS Lại Hồng Anh NK 68-75 trình bày nhạc phẩm TRƯỜNG XƯA ( Thơ Lưu Ngọc Thủy-Nhạc Vũ Hồng Khanh )


Thầy Lưu Ngọc Thủy tác giả bài thơ Trường Xưa
CÁC CỰU HỌC SINH LƯU NIỆM VỚI THẦY CÔ
 Các Cựu Giáo Chức Trường Trung Học Vũng Tàu
 Thật xúc động với Niên Khóa đầu tiên 1954-1960




( Trong khuôn khổ có hạn nên chỉ giới thiệu một vài Niên Khóa,mong các bạn thông cảm )
CÁC TIẾT MỤC VĂN NGHỆ
Các cháu học sinh Trường Trung Học Cơ Sở Vũng Tàu trong một tiết mục múa rất sinh động

Tam ca trong ca khúc Trường Làng Tôi
Tiếng hát Lệ Hằng trong ca khúc Người Thầy
Đôi song ca Vinh Nhơn-Hồng Anh trong ca khúc Tiếng Sáo Thiên Thai
Giọng hát nồng ấm của CHS Võ Quốc Doanh





NGÀY HẠNH PHÚC






Cùng một niên khóa với Blogger Lương Hữu Phước ( 1967-1974 )







 Thầy Lưu Ngọc Thủy (ngồi )




 Giáo Sư Đinh Bằng Phi (NSND bộ môn Hát Bội ) cùng với CHS Phan Thanh Liêm



Cô Nguyễn Thị Rặc ( áo dài )
 CHS Nguyễn Thị Thanh Tâm
 CHS Thẫm Lê Mai và Cô Nguyễn Thị Rặc

Còn nhiều,rất là nhiều hình ảnh được ghi lại từ các bạn trong ngày kỷ niệm đáng nhớ này nhưng bài đã dài,xin hẹn vào dịp khác vậy.
Hình ảnh và lời bình : Lương Hữu Phước