CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI " CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG" CHÚC CÁC BẠN MẠNH KHỎE,VUI VẺ VÀ HẠNH PHÚC.

Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013

TẠM BIỆT ANH CHỊ LÊ VĂN HÀO ( NK 1962-1969 )

Khi anh ngồi đọc được những dòng chử này thì anh đã rời xa quê hương để trở lại với quê nhà.
Trong thời gian qua,anh em chúng ta đã có những giây phút tuyệt vời bên nhau,chúng ta không đồng sanh nhưng cùng đồng môn,có một thứ tình cảm vô hình gắn bó chúng ta lại với nhau qua những kỷ niệm của tuổi học trò tuy khác nhau về thời gian nhưng vẫn cùng một cách biểu hiện.
 Cảm ơn anh chị Hào vì đã kết nối sợi dây tình cảm giữa hai " nhóm học sinh " cùng CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG.Xa mặt chứ không cách lòng,chúng ta lại còn gặp nhau qua trang Blog này hằng ngày,vì thế các anh chị lúc nào cũng như có chúng em bên cạnh.
Mến chúc anh chị nhiều sức khỏe để một dịp nào đó anh và em lại còn trùng phùng với nhau lần nữa.

CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG
Như một đứa em thân tình, tôi được gặp và biết anh Lê Văn Hào cùng vợ là chị Dung trong lần về VN chơi tháng 5 mùa hạ nồng nàn.
Những tình cảm của anh chị đã khiến lứa học trò đàn em thật cảm động.Riêng tôi, tất cả cảm động bỗng khiến mình nín lặng để thấy đời sao đáng quý vô cùng.Kính cám ơn anh Hào, chị Dung về những yêu thương chan hòa mà anh chị đã riêng dành cho nhóm Blog Chung Một Mái Trường và cá nhân đứa em vừa quen chung trường ngày xưa.Kính chúc anh chị vui khỏe, hạnh phúc, như ý trong cuộc sống.
Phan Thị Vinh

Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

NHÌN VỀ PHÍA CHÂN TRỜI

Mùa hè nóng bỏng vì khí hậu biến đổi, ngày trước đi học thầy dạy địa lý giảng về tầng Ozon, trái đất nóng dần lên tôi chẳng hiểu gì, cả lớp cũng ngồi gật gù chấp nhận lời thầy giảng và đó là kiến thức được truyền thông qua thầy, làm gì có anh Google trên mạng mà hỏi, dăm tờ báo cũng hiếm, sách giáo khoa cũng trầy trật kiếm không ra,tất tật thầy cô là bộ sách Bách khoa toàn thư, dĩ nhiên muốn giỏi thì phải chép, ghi nhớ như in lời thầy cô dạy…ráng nhẩm riết đến độ thuộc lòng nhớ đến tận bây giờ.Vậy mà sau mấy mươi năm, khí hậu nóng dần lên đã thành sự thật, tầng Ozon thủng sinh ra nhiều điều bất ổn cho loài người sống trong bầu khí quyển của trái đất v..v.
Trời, tôi không phải là nhà khoa học, tôi chỉ là người bình thường cảm nhận với cái nóng hầm hập của thời tiết, đang hứng chịu cùng với mọi người khi có thiên tai, bão lũ, dịch họa đe dọa là điều thường tình.Chà! dù gì thì biển vẫn trong xanh như xưa mà sao loài tôm cá hầu như sắp biến mất, người người chen chúc mỗi khi phải ra đường, thực phẩm nhiều hơn nhưng dường như vẫn khác xưa,tất cả vì sao? Đâu rồi những giờ tan trường áo dài trắng tung bay và những bước chân bước nhẹ trên đường, tay che nghiêng vành nón lá? Chỉ còn đa số học sinh gấp gáp trên những chiếc xe máy, xe đạp điện phóng nhanh vù vù cho mau đến nhà.Lấy đâu ra những giây phút lãng mạn văn chương thủa  ngày xưa tôi đi bộ trên đường đến trường mà thơ thẩn???
Ngày ấy,có những giờ được nghỉ đột xuất, học sinh thường ra biển, dẫm đôi chân trần lên cát mịn êm, nước mát rượi và mặn vị muối lạ lẫm, biển kỳ bí bao la và phía xa tít kia là chân trời với những con tàu neo đậu vượt tầm tưởng tượng của tôi.Tôi đã mải mê nghiền ngẫm quyển “Vòng quanh thế giới trong tám mươi ngày” ( Le Tour du monde en quatre-vingts jours) là một tiểu thuyết phiêu lưu cổ điển của nhà văn Pháp Jules Verne, xuất bản lần đầu tiên năm 1873. Thật tình, lúc ấy thế giới với tôi hệt như biển khơi trước mặt, mênh mông kỳ bí, được mở ra với giờ địa lý để được biết về những vùng đất xa xôi lạ lẫm rồi khi được đứng trước biển, tôi thường nhìn về phía chân trời mà vọng tưởng: phía bên kia đại dương kia có những gì thú vị?.
14 giờ trưa nắng gay gắt, lâu rồi tôi mới lái xe trên đường vòng núi lớn giờ này để đến điểm hẹn quán Cà phê với A.N vì đơn giản là giờ ấy A.N mới rảnh, quán cà phê Thiên Đường quen thuộc mát rượi lúc trưa hè.Nắng lóa trước mắt,đường vắng tanh và hơi nóng bốc lên hầm hập,sự cảm nhận quả thật cũng thử thách khi tôi đã U60, không giống như ngày xưa thời đi học,trên chiếc xe đạp cả bọn học sinh vẫn quên hết nóng bức, mồ hôi tuôn ướt áo để gò lưng đạp vượt con dốc vòng núi lớn để đến Bãi Dâu chơi…ngày đó đường nhỏ hẹp, gập ghềnh và con dốc cao hầu như đứa nào cũng phải dắt xe đạp vượt qua mà vui mới lạ.
Đến nơi,Yến Trần đã có mặt…lát sau A.N mới tới, quán vắng vẻ khác hẳn giờ buổi sáng và tối nên không gian thật tĩnh lặng.Những câu chuyện tào lao, đời thường cứ thế mà cười vui thoải mái thoắt đã trời chiều.A.N phải về sớm đón cháu ngoại.Tôi và Yến Trần ngồi nán lại thêm 30 phút chỉ để ngắm  hoàng hôn, nhìn mặt trời khuất dần dưới biển cuối tận chân trời.Bất giác tôi nghe tim mình thảnh thốt những nhịp bâng khuâng.Đời người phù du rồi cũng sẽ trăm năm, thậm chí có người nào đã được sống thọ như mong ước? sự huyền bí của cuộc đời mãi là điều khó khăn cho loài người giải mã và những buồn vui, nhọc nhằn nào có ai giống ai…biết bao ràng buộc khó khăn vì bản chất trái tim con người là máu đỏ.

Ừ, tôi cứ vẩn vơ nhớ về một thời áo trắng sân trường vì ít ra khoảng thời gian ấy đời đỡ bon chen phức tạp hơn, nếu so với bây giờ thì khác xa một trời một vực nên bây giờ tuổi hoàng hôn nhìn lại, tìm gặp bạn bè để nhớ một thời khung cửa lớp, sân trường! Chẳng để làm gì chỉ để sẻ chia vài ba kỷ niệm nay đã xa lắc xa lơ, nhớ quên lộn xộn, và lòng chợt xôn xao khi những cây phượng hồng trổ hoa rực rỡ,tiếng ve kêu rền rĩ trưa hè.Bạn và tôi,tuổi cũng không còn trẻ nữa!nhưng mỗi người đều có cuộc sống, mảnh đời riêng chằng chịt bao ràng buộc,những khổ đau, hạnh phúc thường đánh đố trong từng ngày, từng giờ với quỹ thời gian đã ngắn bớt dần.
Buổi chiều thật đẹp và tôi không ngờ sự thư thái lại thú vị  khi nắng nóng vẫn chẳng giảm chút nào.Tất cả đều do sự cảm nhận : “Biết nhàn sẽ nhàn” mà tôi đã và đang cố sống vẫn chưa đạt tới.Thôi thì chỉ cần buổi chiều nay tìm lại cảm xúc nhìn về cuối chân trời khi hoàng hôn đã đủ thấy lòng nhẹ tênh cho buổi tối tiếp tục công việc hy vọng dễ chịu và đơn giản.Hoa nguyệt quế bao giờ cũng thơm nồng  phải không bạn?
PHAN THỊ VINH 


Thứ Sáu, 24 tháng 5, 2013

ĐẠI LỄ PHẬT ĐẢN TẠI VŨNG TÀU 2013-PL 2557

Chiều ngày 23/5 ( 14/4 ÂL ) đại lễ mừng ngày Phật Đản đã chính thức khai mạc tại Chùa Từ Quang 
 Từng đoàn xe hoa của các Chùa trong Tỉnh và Thành phố đã lũ lượt về đây để tham dự đêm kiệu hoa vào tối nay







 Gạo,quần áo,thực phẩm đang chuẩn bị cho việc phát chuẩn trong lễ Phật Đản năm nay
và cơm...Chùa thì lúc nào cũng có cho bá tánh thập phương






 Các lá cờ Phật Giáo be bé được phát để gắn vào xe 



 Theo ước tính đêm nay sẽ có trên 50 xe hoa và hằng trăm phương tiện khác nhau cùng tham gia diễu hành
Một chiếc xe đang cung nghinh Xá Lợi Phật bên trên

Một Phật tử
Mỗi một năm lại càng thêm hoành tráng hơn
Đi tác nghiệp cũng bị đồng nghiệp...
...chụp lén !
Ảnh : phuocluonghuu

Thứ Ba, 21 tháng 5, 2013

NHÀ THỜ GIÁO XỨ VŨNG TÀU

( Bài thực hiện theo yêu cầu của bạn đọc )
Còn được gọi là " Nhà Thờ Lớn " vì đây là ngôi Thánh Đường kiên cố đầu tiên do chánh quyền Pháp xây dựng tại Cap.Saint Jacques (Vũng Tàu)để phục vụ cho các công dân Pháp đang sinh sống và làm việc nơi đây cùng với một số  giáo dân người Việt bản xứ.Giáo xứ Cap.Saint Jacques được thành lập vào năm 1889 và lúc đó chỉ là một ngôi Nhà Thờ nhỏ bằng gỗ...
Tạm dịch:
Ngày 27 tháng 12 năm 1942
Ngài Jean.CASSAIGNE
Giám Mục Địa Phận Gadara
............................................
trước sự hiện diện
của Ngài Toàn Quyền DECOUX
Tư Lệnh vùng Thái Bình Dương
Toàn Quyền Đông Dương
và Ông ROGER
Thị trưởng Cap.Saint Jacques
và một số lớn giáo dân
Đã làm phép long trọng.
nhà Thờ này.
Xây dựng từ tháng 3 năm 1941 đến tháng 10 năm 1942
trên bản thiết kế
của Ông MASSON kiến trúc sư D.P.L.G
và cung hiến
cho Thánh Giacôbê ( tiền )


 Vào năm 1968



 Trước cơn bão lịch sử năm 2006
Và sau cơn bão 
Một trong những đợt trùng tu sửa chữa gian Cung Thánh
Vào năm 2012

Mừng Chúa Giáng Sinh (2012)
 Bên trong Nhà Thờ Lớn
Từ trong nhìn ra ngoài cửa chính,bên trên là Lầu hát





Điều đáng chú ý là nơi đây vẫn còn đang xữ dụng các bộ bàn ghế quỳ cầu nguyện bằng gỗ quý đã được trang bị ngay từ lúc khánh thành.Những bộ bàn ghế như thế này bây giờ trong các Nhà Thờ trên toàn quốc chỉ còn đếm được trên đầu ngón tay.




Những giàn cây được xử dụng để chịu đựng phần mái ngói đều là các danh mộc nên đến ngày hôm nay vẫn còn rất tốt.
Tháp chuông
Tượng Thánh GiaCôBê,Thánh bổn mạng Nhà Thờ
 Bên trong tháp chuông

Hang đá Đức Mẹ Lộ Đức

 Nhà lưu giữ hài cốt các giáo dân rất trang nghiêm và sạch sẽ

(x) hài cốt thân mẫu Blogger Lương Hữu Phước
Linh Mục Phê-Rô Trần Văn Huyên,Chánh xứ Vũng Tàu
CÁC VỊ CHA CHÁNH XỨ VŨNG TÀU TỪ XƯA ĐẾN NAY:
Cha Sion( 1889-1907 )
Cha Tân( Asson )( 1907-1935 )
Cha Giuse Thomeret ( 1935-1936 )
Các Cha Lộc,Tiên,San ( 1946-1964 )
Cha Giacôbê Nguyễn Văn Mầu ( 1954-1956 )
Cha Giuse Phạm văn Thiên ( 1956- )
Cha PhaoLô Nguyễn Minh Tri ( 1956-1975 )
Cha Phê-Rô Trần Văn Huyên,phó xứ ( 1975-1976 ).Chánh Xứ ( 1976-cho đến nay )

 Đợt trùng tu sửa chữa bên ngoài vào năm 2013

Sau khi hoàn tất

Ảnh : phuocluonghuu và một số ảnh tư liệu trên Internet

MỘT SỐ ẢNH VỀ CƠN BÃO DURIAN NĂM 2006