CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI " CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG" CHÚC CÁC BẠN MẠNH KHỎE,VUI VẺ VÀ HẠNH PHÚC.

Chủ Nhật, 11 tháng 9, 2011

CÀ PHÊ VÀ HẸN GẶP

 Trời Vũng Tàu cả tuần nay cứ chiều là mưa liên tục, những cơn mưa tuôn nước trắng trời và làm ngập hàng loạt những tuyến đường lớn trong Thành phố vào trận mưa lớn chưa từng thấy chiều ngày 9 tháng 9,tuy nhiên tối hôm sau thì trời quang mây tạnh, thế là tôi nhận được tin nhắn của Mai Yến rủ 19 giờ ra quán cà phê Wing đường Lê Lai khi tôi đang ở Bà Rịa tập một kịch bản cho đối tác.
Về đến nhà, tôi vội vã giải quyết bữa ăn tối tiếp đó là sửa soạn để đến quán cho kịp khi tôi đã trễ 20 phút. Trên đường đi thật đông người qua lại, tôi chợt thấy mình lạc lõng giữa dòng người ấy...tuyệt nhiên không có một người quen, thế giới rộng lớn và xa lạ! Trong hàng trăm người đang di chuyển hối hả quanh tôi có lẽ họ có rất nhiều tâm trạng và không biết mấy ai có tâm trạng như tôi, thảnh thơi đến một cuộc gặp nơi ấy có bạn bè , cùng uống ly cà phê ,thưởng thức miếng bánh Piza và “tám” chuyện đời. Trước hết là những gương mặt thân quen:Hữu Phước, Mai Yến ,Trần Yến, Kim Hoa, Cảnh Mai... đặc biệt là Ngọc Loan khá lâu tôi mới gặp lại và thật vui khi Ngọc Loan báo sắp làm Bà Nội.Các bạn cũng nhắc đến vài bạn như Phạm thị Liên chụp chung hình với tôi.Nếu các bạn có biết bạn Liên hoặc bất kỳ ai trong hình chụp chung đang ở đâu thì liên hệ để chúng ta gặp lại nhau dù chỉ qua Internet cũng đã hạnh phúc nhiều..
                                                                                         Nguyễn Thị Ngọc Loan
Ngày mai là Trung Thu rồi! quán cuối tuần nên đông khách, dường như nhóm chúng tôi già nhất. Sau màn chào hỏi , ông Phước báo Bà Hà vắng mặt do bị cảm trúng cơn mưa chiều qua, Ông Hộ đau lưng do khiêng chậu kiểng,tiếp đến là mục trao đổi kinh nghiệm về bệnh giãn tĩnh mạch,thấp khớp mà tuổi xế chiều ai cũng dễ gặp, việc cô Ngoan sẽ về chơi ,đám cưới con Mai Yến, chưa kể những câu chuyện tào lao trên trời dưới biển mà cả bọn nhiệt tình góp phần tán dóc! Phần ghi lại hình ảnh là độc quyền của Ông Phước, đám nữ chúng tôi luôn la chói lói đề nghị phải hình đẹp mới đưa lên mạng, ông Phước cười “bí hiểm” khiến cả bọn chịu thua. Tôi nhìn quanh, đa số các bàn của bạn trẻ khác đã thắp những ngọn nến lung linh đẹp lạ , tất cả nhẹ nhàng thầm thì với nhau vui vẻ, tôi thoáng thấy lòng chùng xuống khi Mai Yến tiếc ngày xưa chúng tôi không có những tấm hình lưu lại,thôi thì bây giờ chụp có sao trăng gì! Muộn còn hơn không!!!
Bằng cố gắng hết sức, tôi mong những gì mình diễn tả từ những bài viết gửi Ông Phước đăng Blog “Chung một mái trường”sẽ khơi dậy lại trong các bạn những chuyện cách đây hơn bốn mươi năm thời chúng mình còn tuổi thơ khờ dại ,để chút nào ôn lại khi tuổi ngả về chiều, khi đời mình chỉ còn là hoài niệm.Bạn bè vạn dặm gần xa giờ còn hay mất đó là cuộc đời, tôi cũng như các bạn đều hiểu điều này, hiểu để chung một niềm vui, chia sẻ nỗi buồn và tìm thấy cho mình chút bình yên quý báu, hỗ trợ nhau về tinh thần tìm lại ngày xưa đã xa .Tưởng nhớ đến Nguyễn thị Thanh Xuân, đứa bạn với riêng tôi có quá nhiều kỷ niệm thời đi học và vào đời, cứ đến rằm tháng Tám là kỷ niệm ngày cưới của bạn...cả gia đình bạn cũng đã chìm khuất giữa biển khơi mãi mãi khiến tôi luôn ray rứt khôn nguôi, nhớ đến Hồ thị Thiều người bạn vui vẻ luôn sẵn sàng giúp bạn cũng đã ngủ yên vào lòng biển  sóng gió nghìn trùng...và những bạn khác tôi không thể biết.
                                                                                                    Trần Thị Yến
                                                                                            Phan Thị Vinh
Vậy đó,mãi mãi chỉ còn kỷ niệm nhưng tôi cứ đau đáu mãi hoài tình bạn ngày xưa chung một mái trường, những bôn ba dòng đời đắm chìm mê mải rồi cũng vẫn là cuộc đời,tôi luôn vội vã ôm vào ký ức đời mình tất cả kỷ niệm tình bạn của tuổi thơ ngập tràn hoa thơm cỏ lạ,chan chứa những khát vọng mà không hay phía trước tương lai muôn vàn phức tạp, giống như những nhóm trẻ đang cùng họp lại cạnh bên tôi bây giờ.Bốn mươi năm sau chúng sẽ hiểu thế nào là quá khứ ,hiện tại và tương lai như triết lý đơn giản mà cũng thật khó hiểu đối với lứa tuổi học trò. Một buổi Cà phê hẹn gặp làm tôi thao thức nao lòng khi nhớ lại bao kỷ niệm thời xưa đếm lá vàng rơi mỗi độ thu về thay lá và những cành phượng vỹ đỏ thắm lại hẹn đến năm sau.Tuổi học trò ơi! Tìm lại chút dư âm đã ngút ngàn xa lắc tự bao giờ.
                                                                                Cảnh Ngọc Mai
                                                                              Mai Thị Ngọc Yến
                                                               Nguyễn Kim Hoa ( Hường )
   Bài viết :Phan Thị Vinh
Hình ảnh : Lương Hữu Phước

Không có nhận xét nào: