CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI " CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG" CHÚC CÁC BẠN MẠNH KHỎE,VUI VẺ VÀ HẠNH PHÚC.

Thứ Ba, 24 tháng 8, 2010

PHẢI CHĂNG THU...

Mây trải thảm để trời thêm xanh ngát
Lá ngu ngơ,vàng rơi trên lối đi
Gió rụt rè gõ từng ô cửa nhỏ
Cúc thẹn thùng những cánh mõng tơ vương
Phải chăng... THU đang về ngoài hiên vắng
                ( Én Biển )

Thứ Bảy, 21 tháng 8, 2010

ĐẬP CỔ KÍNH RA TÌM LẤY BÓNG

Tưởng nhớ một người thầy hiền lành,tận tụy,vui buồn với chúng ta trong suốt quãng đời Trung Học. Thầy : Bùi văn Quế.
Hình 1 : Thầy Quế đeo kính gọng đen,mặc áo trắng dự đám cưới của thầy Hiệp năm 1973.
Hình 2 : Thầy Quế mặc áo trắng,thắt cra-vát dự đám cưới một chị ở bánh bèo Tuyết Mai năm 1972

Thứ Sáu, 20 tháng 8, 2010

PHƯỢNG VỀ


Những ngày nghỉ hè sắp hết,sáng sớm trên đường đầy dẫy những khuôn mặt ngái ngủ của các cô cậu ngồi sau lưng cha mẹ để đi đến trường,màu đỏ thắm của hàng cây phượng vĩ trên đường lên hải đăng cũng dần chuyễn gần hết sang màu xanh,nhiệm vụ nở hoa cho xao xuyến lòng học sinh đã hoàn thành,phượng của tuổi học trò lặng lẽ ra đi,Phượng của ngày xưa âm thầm trở lại...
click vào ảnh để xem lớn hơn

Thứ Năm, 19 tháng 8, 2010

HOÀI CẢM

40 năm trước,chúng ta còn ngồi với nhau chung một mái trường,cùng học,cùng chơi, cùng cười,cùng giận về những chuyện không đầu không đuôi và đâu đó có những ánh mắt nhìn nhau trìu mến đến kỳ lạ,cho mượn cuốn tập đã là một niềm vui,xài chung cây bút cũng gọi là kỷ niệm, có những bức thư viết hoài không dám gởi,có những lời lẽ giử kín đến bây giờ.
Rồi chúng ta lớn lên theo dòng thời gian,tan rả chìm khuất theo số mệnh của từng người,có những người hôm nay vẫn còn đó,an nhàn ngồi pha trò cho con cháu ,có người hôm kia vẫn còn đây và cuộc sống đang còn nhấn chìm họ trong gian nan cùng cực.Áo chúng ta cùng một màu trắng tinh trong trường học nhưng ở trường đời áo chúng ta lại có đủ các sắc màu,không cùng kiểu dáng.Hôm nay ta ngồi nhìn nhau,biết bao sự suy nghĩ trào dâng ,nhưng thôi! còn gặp lại nhau là quý lắm rồi vì có những người bạn chúng ta đã không may mắn được như vậy .
Nhìn những nếp nhăn trên vầng trán,ngó những dấu chân chim nơi khoé mắt ai kia,những mái tóc thưa thớt mà muối nhiều hơn tiêu,có ai đó rên rỉ về bệnh thấp khớp,có tiếng ho khúc khắc giữa đám đông.Chúng ta nay đã già ! 
Lương Hữu Phước