CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI " CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG" CHÚC CÁC BẠN MẠNH KHỎE,VUI VẺ VÀ HẠNH PHÚC.

Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2013

KHUNG TRỜI KỶ NIỆM


(Mến tặng các bạn Chung một mái trường)
Xa lắc của đời người có lẽ là khung trời kỷ niệm,nhất là kỷ niệm  tuổi thơ với bao nhiêu là câu truyện cổ tích thần thoại lãng đãng mộng mơ,chuyện tiếng sáo diều vi vu trưa hè,tiếng rả rích của dế,ve rền rĩ hòa với tiếng ếch nhái như bản tình ca mùa hạ cho bất cứ đứa trẻ nào cùng lứa tuổi cách nay 60 năm nhớ lại.Thủa ấy,Vũng Tàu  thiên nhiên còn hoang sơ lắm, những khu rừng tràn ngập hoa mai vàng khi xuân về tết đến, những cây phượng rực đỏ mùa hè,những cây trâm cành trĩu nặng trái tím chín, những cây mây đầy trái bắt mắt đung đưa cùng nhiều loài thực vật cỏ cây lạ lẫm khác.
Vào những ngày được nghỉ học,ngoại trừ bãi biển còn có rừng cho lũ trẻ chơi đùa, kiếm củi khô về cho má nấu cơm,rừng còn có tiếng chim hót líu lo, kêu gọi mẹ và tiếng gió xôn xao xuyên cành lá đã khiến tôi chân trần dong ruổi ươm bao điều mật ngọt…cứ thế, thoáng thời gian qua nhanh, khung trời kỷ niệm của tôi còn là những ngày đến trường trên con đường rợp bóng cây mát rượi, vừa đi vừa nhẩm bài văn yêu thích,bài toán diệu kỳ, bài giáo dục công dân thấm đẫm đạo đức tình người, bài địa lý về đất nước non sông gấm vóc được giữ gìn từ ngàn xưa cha ông đổ máu xương theo từng trang sử liệt oanh học mà mãi nhớ.
Lớn dần lên,tôi vào đời với vốn  hành trang kiến thức được truyền dạy từ thầy cô,về đạo đức làm người và truyền thống  từ lời dạy ấm áp của ông,bà, cha mẹ sau 12 năm bậc tiểu học và trung học rồi lên đại học, đang mê đắm với đam mê được học chuyên điều mình thích chỉ  tròn niên học thứ nhất thì biến động lịch sử xảy ra, tôi cố quên hai tiếng “sinh viên” nhiều khát vọng để lãng quên kỷ niệm mà sống cho phù hợp hoàn cảnh.Cho đến một ngày,sau bao nhiêu mồ hôi đã đổ, đường trần gian nan tôi tìm lại kỷ niệm xưa của mình trong lâng lâng nỗi nhớ khi gặp lại bạn bè xưa chung lớp, chung trường bằng khát khao cháy bỏng qua những gương mặt, cái tên tưởng rằng không thể nhớ.
Chiếc Laptop(bìa trái) của Phước mang ra,lần đầu tiên đưa Vinh bước vào với CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG.
Vậy đó,thà chậm còn hơn không và nhờ vào mạng Internet toàn cầu, qua những con chữ bàn phím những giờ rảnh rỗi,tôi đã trải lòng mình bằng tất cả nồng nàn bao năm lặng im nay chia sẻ với bạn bè từ Blog Chungmotmaitruong do Phước Lương Hữu lập nên như ngôi nhà chung ấm áp góp với nhau bao niềm vui, nỗi buồn cuộc sống mà đời mỗi bạn bè trải qua không ai giống ai.Trong cuộc sống, mảnh đời riêng tôi khi hoàng hôn có thêm góc nhỏ mà đậm đà thương nhớ nhiều kỷ niệm chất chồng khó quên đến nao lòng!!!Chỉ nhìn gương mặt, nghe một lời tâm tình…tôi cũng đủ bay bổng suy nghĩ nhớ về ngày xưa  đã xa  đậm đà chan chứa tình bạn học.
Phan Thị Vinh lần đầu trực diện với Lương Hữu Phước 
Và Blogger PhuocLuongHuu biết chắc là từ nay về sau mình không chỉ có một mình
Ai đó nói sao tôi luôn vọng tưởng với những gì đã xa lắc qua rồi, hãy để yên kỷ niệm vào dĩ vãng nhưng tôi không thể. Thế là lại lang thang nỗi nhớ cho những kỷ niệm ùa về giăng giăng dù cuộc sống vẫn còn nhiều thử thách,vẫn phải long đong theo từng ngày qua ngày như tiếng sóng luôn ầm ào khó hiểu biết bao giai điệu trùng trùng, như tiếng gió lúc dịu êm lúc thét gào dữ dội và tôi thương tất cả những niềm vui từ bạn bè sau bao năm cách xa vừa gặp lại!Những niềm vui ấy sẽ phần nào lấp đầy nỗi buồn thân phận, về nghiệp chướng  trần tục mà kiếp người ai lại chẳng đa đoan???
và như một định mệnh...khiến cho Blog CMMT ngày càng khởi sắc
Thấm thoát thời gian cứ  như bóng câu vượt qua ngoài cửa sổ,nhẹ bẫng kể từ ngày đầu tháng 7 cách nay đã hai năm tôi tìm ra khung trời kỷ nệm không phải chỉ riêng mình mà còn của nhiều bạn bè đã và đang tìm về trong nỗi nhớ.Những cái tên, hình ảnh đang tiếp tục nhiều thêm đậm đà tình cảm,tháng 7 đẹp như giấc mơ cổ tích có ông bụt, bà tiên ban phép lành cho những ai chân thật hiền lành, tháng 7 với tôi còn là tiếng sáo diều vi vu trên bầu trời xanh ngắt, là cơn mưa chiều dịu mát những lời ru.Bạn bè thời đi học vẫn có nét chung không ai không có,đó chính là nguồn cảm hứng cho tôi dạt dào cảm xúc khi đêm về không ngủ để nhớ, để cố tìm trong ký ức đã nhạt nhòa chắp nhặt kỷ niệm kể lại với bạn bè điều thích thú mà mình suy nghĩ.
Từ lâu rồi,tôi bỏ quên những kỉ niệm khiến nhạt nhòa hư ảo nay tìm lại từng ngày cho thương nhớ nồng nàn.Ngoài trời vẫn mưa,tiếng mưa rát rạt cùng tiếng gió tạo thành những âm thanh cuồng nộ,sóng gió bão dông chợt lặng im khi khung trời kỷ niệm Chung một mái trường quay về…bạn ạ!
PHAN THỊ VINH 
Ngày kỷ niệm : 06 tháng 7 năm 2011

Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013

CALIFORNIA-THANH GIUSE MEETING

Blog CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG vừa nhận được một số hình ảnh các bạn từ phương xa gởi về.Những hình ảnh các bạn xem dưới đây gồm có gia đình Lâm Thị Phượng,gia đình Nguyễn Thị Nam Hương và gia đìnhNguyễn Thị Can trong một lần đi dự tiệc cưới chung và một cuộc họp mặt đầy thú vị trong Ngày Sinh Nhật Lâm Thị Phượng.Chúng ta sẽ được nhìn thấy lại Thầy Đoàn Ngọc Đa kính mến.
 Nguyễn Thị Can-Lâm Thị Phượng-Nguyễn Thị Nam Hương
 Lâm Thị Phượng và phu quân


Nguyễn Thị Nam Hương-Lâm Thị Phượng

 Nguyễn Thị Nam Hương-Nguyễn Thị Can
 Nguyễn Thị Can-Lâm Thị Phượng


Nguyễn Thị Nam Hương-Lâm Thị Phượng cùng với Tony Tran ( con trai của Nguyễn Thị Can )

 Cùng với Thầy Đoàn Ngọc Đa
 HAPPY BIRTHDAY TO YOU

 Thầy Đoàn Ngọc Đa và trò Nguyễn Thị Can

 Bạn Vũ Viết Toan đang bắt tay Thầy Đoàn Ngọc Đa


Vũ Viết Toan-vợ chồng Nam Hương-Lâm Thị Phượng
 Huân-Can-Toan và phu quân của Nam Hương
Bạn Huân
Bạn Vũ Viết Toan

 Nguyễn Thị Can cùng với chị Phúc ( chị của Lâm Thị Phượng )
Nguyệt-Phúc-Hương-Hoa-Phượng-Can-Dung
Quá đẹp !

Xem tất cả hình tại ĐÂY ( click vào chử ĐÂY )
Xem trên Youtube tại ĐÂY
* Cám ơn bạn Phượng,bạn Can đã gởi về những tấm ảnh quý giá này.Và bạn Nguyễn Thị Can đã viết như sau:
" Chúng ta luôn đánh mất những gì bên cạnh mà không hay biết. Ngày xưa còn nhỏ, không hiểu chuyện, có khi còn giận nhau vì ba việc chẳng đáng giận. Bây giờ già rồi lại thấy tiếc. Sao lúc ấy chúng ta lại không tốt với nhau hơn. Cũng may còn bạn Hữu Phước, Phước đã vượt qua mọi khó khăn và thách đố để sáng lập ra C.M.M.T., một website đầy đủ và hữu dụng, quan trọng là nơi giúp chúng ta có thể lại gần nhau hơn dù là hữu hình hay vô hình. Nếu có cơ hội thì găp mặt nhau càng tốt. Giả như không gặp nhau được, thì chúng ta vẫn có thể nhìn thấy nhau bằng con tim trong sáng qua mạng lưới hoàn cầu C.M.M.T. Lại nữa, C.M.M.T. đã và đang cống hiến chúng ta những niềm vui thật đáng kể, không thể thiếu trong lúc < Bóng ngả về chiều > hay < Sáu chục độ tà dương > cũng giống nhau. Từ khi phát hiện ra C.M.M.T. Can luôn có cảm giác gần gũi với các bạn hơn. Một điều thú vị nữa là. Can vẫn nghĩ rằng chúng ta còn trẻ lắm. Tất cả những khuôn mặt cũ càng ngày càng hiện ra thay vì càng ngày càng xa vắng. Trăm ngàn lần cám ơn bạn Hữu Phước và Kim Hà nhé. Ngưỡng mộ Kim Hà có một phu quân rất tài giỏi. Không có gì có thể làm khó được anh ta, khéo ngoại giao và làm việc với tấm lòng đầy nhiệt huyết. Kính chúc các thầy cô đang hiện diện khắp Năm Châu luôn dồi dào sức khoẻ là điều mà chúng em mong nhất. Các thầy cô trong lòng của chúng em < Một ngày là thầy thì suốt đời vẫn là thầy > Thân chúc các bạn dù đang ở đâu trên thế giới có một cuộc sống an lành và hạnh phúc. Đặc biệt là Chúc Lâm Thị Phượng ( út Phượng ) một SINH NHẬT MỸ MÃN.......Ô! Cuộc đời vẫn đẹp sao......"

* Xin cảm ơn lời động viên quý giá này ( Blogger Phuoc Luong Huu )
Chiều nay mà " zô " một tấm thì bay qua bển tổ chức CALIFORNIA-THANH GIUSE MEETING-tập 2 liền ! ( phuocluonghuu )

Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013

MỘT CHÚT LẶNG YÊN

Trời mát dịu, biển nước lớn dâng đầy,nghe đâu có cơn bão sắp ghé  xứ Bắc thế mà Vũng Tàu cũng âm u một màu xám ngắt.Phước-Hà,Yến Trần hẹn ra cà phê Hoàng Diệu đợi tới giờ sẽ lên Thiền viện Chơn Không dự cơm chay trưa do A.N mời.Tôi vốn đã biết Chơn Không là nổi tiếng ở Vũng Tàu,nơi này có hai vị trí riêng: khu vực Tăng dành cho quí Thầy và Viện Ni dành cho quí sư cô.Muốn đến Thiền Viện, Phật tử và du khách phải đi vòng đường núi Lớn Vũng Tàu khá dốc ngược,ai lái xe máy phải thật chắc và bình tĩnh,nói vậy chứ tôi cũng thật dễ dàng để đến được nơi linh thiêng cửa Phật tôn nghiêm trầm mặc và tuyệt vời này.
Tôi có nhiều lần hân hạnh ghé vào cả hai khu vực của thiền viện vào dịp lễ, rằm lớn,hoặc vào những ngày thảnh thơi, công việc đã bớt để ghé đến cửa thiền tìm cho mình chút nhẹ nhàng thanh thản,gặp những vị chân tu cao quý để nghe những lời truyền giảng Phật Pháp cao siêu mà tôi luôn mịt mờ khó hiểu.Tôi biết mình còn lắm truân chuyên cõi trần ô trọc nên chỉ dám ở xa ngưỡng phục và chỉ dám niệm A Di Đà Phật xin bình an, sống tốt và hạnh phúc đơn giản rồi rèn luyện mình.Giống với những ngôi chùa khác về sự trang nghiêm trầm mặc, thiền viện Chơn Không Ni tôi cũng cảm nhận có điều gì đó gần gũi, nhẹ nhàng,kín đáo và chu đáo,ai cũng nhẹ nhàng thanh thoát trong chiếc áo lam bước nhẹ, nói nhẹ và ánh mắt thật bao dung,ân cần.

Tôi cũng chẳng hiểu biết gì lắm về Phật pháp nên những cảm nhận đời thường viết trong bài này chắc chắn sẽ có nhiều sơ suất rất mong được lượng thứ từ quý bậc chân tu,Phật tử …Tuy nhiên, cảm xúc của tôi là thật, không màu mè và điều thực nữa là sự thôi thúc trong tôi phải viết khi tôi đã có hơn ba tiếng đồng hồ đến với cửa Phật, ngồi lặng thả hồn lâng lâng với bao nỗi niềm suy tư trong không gian đẹp như tranh vẽ,nhìn và chợt thấy vài người mình đã biết trước đây nay xuất gia nương nhờ cửa Phật! Vì là ngày chủ nhật nên có nhiều Phật tử đến thọ bát quan trai,tiếng niệm kinh đều đều, tiếng chuông và khói hương thơm nhẹ nhàng càng khiến tôi thêm lâng lâng thả hồn bay bổng,những muộn phiền biến mất, những vất vả bỗng nhẹ tênh gieo mãi trong tôi triết lý sống sâu sắc mà thuyết giáo nhà Phật đã dạy.
Từ ngoài vào cổng là khuôn viên cây cảnh được chăm sóc nghệ thuật rất đẹp ngắm hoài không chán,những khu vực như Chánh điện,Thiền đường, nơi tiếp khách là không gian cuốn hút đậm chất tâm linh,quý sư cô nhẹ nhàng và nụ cười luôn nở trên môi phục vụ Phật tử và du khách đến viếng Phật,vãng cảnh chùa.Khuôn viên tiếp khách rộng có những bộ ghế đá do các Phật tử cúng dường đã được bày sẵn chuẩn bị cho bữa trưa…
Tôi thích những giò lan trổ hoa treo chung quanh khiến không gian mềm mại,dễ chịu.A.N vẫn còn bận trên Thiền đường với nghi lễ cần thiết, tham dự có mặt là gia đình chồng, hai em trai ,gia đình hai con gái và các cháu của Chơn Hiền (pháp danh của A.N) và  Phước-Hà, Yến Trần và tôi khoảng gần 30 người.Trong khi chờ đợi, chúng tôi được thưởng thức sữa đậu nành do các sư cô tự nấu.
Các món ăn tôi chỉ nhìn đã thấy ngon mắt được  trưng bày rất hấp dẫn:món nướng thập cẩm và bánh hỏi,mì xào dòn rau củ,súp, món mặn,cơm…tráng miệng vải thiều.Điều chú ý là hương vị  thanh thoát ngọt mềm tự nhiên, không dùng bột ngọt và hóa chất nêm nếm nên người dùng tìm được nơi vị giác của mình sự tinh tế thanh tao của ẩm thực chay rất tuyệt mà các sư cô đã chế biến! Thật vậy, ẩm thực là tất cả những tổng hợp khéo léo bởi người chế biến gửi gấm vào,tôi nếm thật chậm để nghe hương vị lan tỏa trên đầu lưỡi,thấm đẫm chất tài hoa của người thực hiện mà mến phục…để có được các món ăn này, các   sư cô đã phải chuận bị rất công phu là điều chắc chắn.
Vâng! với sự cảm xúc phàm trần chưa thoát ra khỏi chốn mê,tôi đã thoáng chút lặng yên với nét duyên được mời dự bữa trưa khi hồn mình còn xao động đời thường, vẫn còn bôn ba trôi nổi…mà nghe lòng nhẹ đi những điều mênh mông vương vấn,ít ra cũng được thoáng chút nhẹ tênh du hồn mình vào chốn linh thiêng trầm mặc, chút nhẹ nhàng đủ để ru đời như nhành hoa thơm sắp nở dâng hương đến những điều an vui cho đời thêm sức sống.
Thấp thoáng những tà áo lam và những gương mặt, tâm hồn thanh thoát của quí Ni ở thiền viện Chơn không Vũng Tàu mãi là kỷ niệm đẹp khiến hồn tôi như bừng tỉnh thêm về giáo lý nhà Phật sâu thẳm trùng trùng, nghiệp duyên phức tạp.
Nắng chỉ nhẹ vương khi tôi và các bạn xuống núi ra về…gió mát lồng lộng.Tôi thầm cám ơn thêm một lời  về buổi sáng chủ nhật tuyệt vời này đến Ni sư trụ trì,quí sư cô, Phật tử thiền viện Chơn Không và riêng Chơn Hiền đã cho tôi cùng các bạn chút ân tình mến thương đậm đà yêu quý.
Phía dưới kia là chân núi và chỉ chút nữa thôi, tôi lại trở về với đời hát rong của mình hy vọng sẽ nhẹ hơn khi vừa ngộ ra điều mới lạ của đạo Phật nhiệm mầu mà bấy lâu mình vẫn còn lạc lõng xa vời!
PHAN THỊ VINH




Chơn Hiền

Hình ảnh : Lương Hữu Phước