Như đã hẹn,18giờ cùng ngày 25 tháng 10 cả bọn có thêm Từ Tâm và Thúc Hộ tiếp tục gặp nhau ở nhà Tổng biên tập trang Blog “Chungmotmaitruong” Phước Lương Hữu và bà xã là Kim Hà để giải quyết hết các món ăn còn lại của ngày đi Bình Châu dã ngoại và bàn tiếp phần vui chơi là đi hát Karaoke nhằm ráng gỡ điểm vì Kim Hoa (Hường) đợt trước đạt đỉnh 100 điểm mà không ai theo kịp.Trước khi vào tiệc,cả bọn hí hửng xem phim và hình do ông Phước vừa biên tập xong chiếu lên màn hình “nóng hổi” ...tất cả đều cười quá chừng với những hình ảnh thú vị mà ông Phước đã kỳ công ghi lại,hi.hi...,quả là một ngày xếp lại những vất vả lo toan , sống như thủa ngày xưa đi học,vui thiệt vui khi các bạn cứ nhìn kỹ những mái tóc,gương mặt đã nhuốm màu thời gian nhưng tâm hồn vẫn trẻ vui bên nhau thoải mái thân tình.
Ừ, chẳng phải riêng tôi tìm thấy thủa ngày xưa áo trắng trong từng giây phút bạn bè hẹn gặp mà là tất cả đều nhận ra như thế, tôi cũng suýt bật khóc vì cảm động khi xem lời “bình lựng”của Lâm thị Phượng ,A.N... cảm động còn là những lời của cháu Ngân Hà ( con Phượng) cứ khiến tôi rưng rưng.Ôi trời,tình bạn dễ thương ngày nào tuyệt diệu cho đến tận bây giờ, hạnh phúc đến thế là cùng và mơ ước gì hơn, tôi thêm nhận ra rằng cuộc đời mình còn quá nhiều diễm phúc mà tiếp tục tham gia cuộc vui tiếp theo khi có dịp!Cả đám vừa ăn vừa cười đùa vui vẻ trong không khí ấm áp của sân nhà Phước- Hà, dưới gốc hai cây xoài cát trái vừa ra non tơ lủng lẳng trên cành, một khuôn viên đại gia đình Lương Hữu nồng nàn quây quần hạnh phúc...có dịp tôi phải viết về hai người bạn học ...có hơn 36 năm làm bạn đời khá đặc biệt này giới thiệu đến các bạn .
Bây giờ thì tới tiết mục không kém phần quyến rũ được cả bọn hưởng ứng nhiệt tình :Hát karaoke ! ông Phước điện thoại nhờ em trai đặt phòng trước ở Karoke Ngọc Giao.Lần này thì thoải mái với một phòng hát khá rộng, âm thanh tương đối, đặc biệt Kim Hoa(Hường) đã cố gắng đi lên lầu do bệnh tĩnh mạch của Hường đã khá hơn nhiều...ai cũng vui,hát nhiệt tình( mời các bạn xem phim thì rõ).Trời, chúng tôi cố gắng hết sức vẫn thua Hường xa lắc... 100 điểm, hai lần luôn mới bái phục...Từ Hằng hát lần đầu tiên ,tôi cũng ké theo được 100 điểm,Mai Yến, Cảnh Mai cũng là giọng ca có hạng đạt ở mức 99 điểm liên tiếp chỉ cười trừ đợi dịp khác,tuy nhiên phần khiêu vũ minh họa cũng nào kém hấp dẫn...Cảnh Mai, Từ Tâm , Hồng Phượng, Thúc Hộ ... rất lả lướt đâu kém thời cách đây 40 năm tuổi trẻ ?...Hic,hic .
Cuộc sống có nhiều niềm vui nhưng chỉ do ta không biết nắm bắt để tận hưởng, cho đời lắng đọng chút tình thân thương mà nhịp trái tim mách bảo, tôi hiểu như vậy để rồi cứ khát khao mãi một ước mơ trời xanh mây trắng, mơ bình yên dù biển có cuồng giông bão tố thì tình bạn bè mãi hoài bền vững.Thảng thốt, lặng thấy mình đã ở cuối mùa thu “ hoa vàng mấy độ” thì việc tìm chút hoài niệm ngày xưa nào quá mơ hồ? Bạn thân yêu ơi,nếu đem cộng những điều bôn ba nghiệt ngã cả đời ta đã qua thì trong chốc lát sẽ xóa nhòa bởi niềm vui hôm nay.Tôi tin như thế để thấy mình như chấp cánh ước mơ trở về thời xa xôi bảng đen, phấn trắng,lớp học,sân trường...thời đùa vui tinh nghịch tuổi học trò thương thương chi lạ.
Về đến nhà nhưng dư âm cuộc vui cứ mãi làm hồn tôi thêm lãng đãng,tôi biết chắc các bạn cũng sẽ như mình, bởi tất cả đều vẫn đậm đà trái tim tình bạn bè chan chứa.Hãy cho tôi ghi nhớ những tình cảm này bằng chính niềm vui thân ái mãi mãi không quên.Cho tôi chia sẻ những thân tình mà các bạn phương xa bên kia đại dương ngày ngày luôn dõi theo,chung vui cho tăng phần tình cảm...Kết nối thân thương dù chỉ chút sẻ chia qua dòng email ngắn ngủi chúng ta đã làm nên một vòng tay đằm thắm thời chung một mái trường nhiều kỷ niệm...thương thương lắm bạn ơi!
Về đến nhà nhưng dư âm cuộc vui cứ mãi làm hồn tôi thêm lãng đãng,tôi biết chắc các bạn cũng sẽ như mình, bởi tất cả đều vẫn đậm đà trái tim tình bạn bè chan chứa.Hãy cho tôi ghi nhớ những tình cảm này bằng chính niềm vui thân ái mãi mãi không quên.Cho tôi chia sẻ những thân tình mà các bạn phương xa bên kia đại dương ngày ngày luôn dõi theo,chung vui cho tăng phần tình cảm...Kết nối thân thương dù chỉ chút sẻ chia qua dòng email ngắn ngủi chúng ta đã làm nên một vòng tay đằm thắm thời chung một mái trường nhiều kỷ niệm...thương thương lắm bạn ơi!
PHAN THI VINH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét