CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI " CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG" CHÚC CÁC BẠN MẠNH KHỎE,VUI VẺ VÀ HẠNH PHÚC.

Thứ Sáu, 5 tháng 8, 2011

CÕI NHÂN GIAN-MÙA BÁO HIẾU

(Tặng tất cả các bạn học cũ)
 Tháng bẩy âm lịch, theo đạo Phật là tháng báo hiếu bởi tích truyện Mục Liên, Thanh Đề, tháng để những người con nhìn lại mình khi nghĩ về mẹ, người đã có công dưỡng dục cù lao, hy sinh cả đời mình nuôi dạy ta nên người. Thủa bé..vào độ tuổi trung học ngày xưa, những đứa học trò cách đây bốn mươi năm bỗng chợt thấy mình rưng rưng khi may mắn những ai còn mẹ thì mẹ cũng đã sắp ở tuổi chạm ngưỡng thiên đường “Mẹ già như chuối chín cây,gió lay mẹ rụng con phải mồ côi” là điều khó tránh khỏi. Có những bạn đã mồ côi mẹ từ lâu, đã cài lên ngực áo mình cành hoa hồng trắng tự bao giờ...hoặc vào bất cứ lúc nào,gần đây hay lâu rồi thì nỗi đau mất mẹ luôn là điều xót xa khủng khiếp nhất của kiếp con người , không thể phủ nhận.
Chúng ta, tuổi đều hơn “ngũ thập tri thiên mệnh”.Gặp lại, nhìn nhau với bao nhiêu vết chân chim thời gian hằn trên mặt...con chúng ta cũng đã trưởng thành. Bạn học cũ còn bao người để cùng lên chùa lễ Phật, cùng nhau cài lên ngực áo một đóa hoa hồng , đơn giản chỉ màu hồng hay màu trắng mà khiến ta nhói một niềm đau riêng tư khó chia sẻ đến thế khi biết bạn đã không còn mẹ nữa .Vậy đó,đời ta phù du mê mải, cần tìm đến một tình bạn xưa, tìm bằng sự sẻ chia bất kỳ nào gọi là sẻ chia đã là hạnh phúc lắm , mơ ước gì hơn khi thiện tâm, nhân duyên nhiều thay đổi , tạo chốn cho ta dựa vào tìm chút bình yên . Thời đi học lại chập chờn trong tôi mỗi độ tháng bẩy quay về cùng những đứa bạn thân đi chùa lễ Phật, lúng túng nguyện cầu bình an, phước lành mà tin tưởng thật nhiều.
Trong dòng đời bôn ba, chìm nổi, có lúc ta hời hợt thoáng qua một điều gì đó rồi ray rứt tiếc nuối , đấy chính là cõi nhân gian tạm bợ, cõi nhân gian lành ít dữ nhiều như Phật đã dạy chúng sinh : “đời là bể khổ”.Chao ơi, những nỗi niềm riêng ta cứ tìm người chia sẻ để lòng ta nhẹ bớt nhọc nhằn, hãy thầm thì với mẹ dù người còn sống hay đã khuất, tâm sự với bạn bè dù chỉ để nhận lấy một ánh nhìn cảm thông đã là tuyệt diệu . Đòi hỏi gì hơn bạn nhỉ?
Tháng bẩy này tôi chỉ biết có Kim Hoa vừa mất mẹ, nỗi buồn xin được chia với bạn , còn bạn nào nữa hay không?  và Kim Xuân ,bạn vừa mất một người Anh ...tháng bẩy này cũng xin gửi một lời cầu nguyện vì đây là tháng xá tội vong nhân , các linh hồn sẽ sớm được siêu sanh tịnh độ.Cầu mong vong linh của mẹ tất cả các bạn đã quá vãng được vãng sanh cực lạc nơi cõi thiên đường.Xin được cài lên ngực áo bạn, đóa hồng trắng tưởng niệm về mẹ nhân mùa Vu Lan này .
Mùa báo hiếu.Bạn cũ xa xưa mấy mươi năm đến nay vẫn đậm một tấm lòng thân thương, tôi xin cùng kính dâng lên các bậc mẹ hiền của các bạn lời chúc bình an , sức khỏe , cầu mong các mẹ mãi mãi sống đời với con.Một cành hoa hồng đỏ bằng tất cả chân tình cài lên áo những ai còn mẹ.Nắng đã ngả bóng chiều đấy thôi , bạn và tôi ước mơ gì thêm khi thời gian vốn còn quá ít với chúng ta . Phải không bạn ?
PHAN THỊ VINH 

Không có nhận xét nào: