Chẳng hiểu có tự bao giờ mà món Đậu đỏ bánh lọt là món ăn khiến bọn học trò chúng tôi cách đây hơn bốn mươi năm vẫn mê mệt,nhớ rồi thèm hương vị ngọt lịm của đậu đỏ bùi bùi, vị béo của nước dừa thơm lừng cùng với độ dai,mát dịu của bánh lọt “chém chết” cũng không thể quên.Tôi dám chắc chắn như thế, vì đậu đỏ bánh lọt còn kéo theo bao nhiêu huyền thoại được thêu dệt từ đám học trò mơ mộng của chúng tôi, lứa tuổi ham ăn, ham chơi nhưng học hành cũng dữ,bằng chứng là đứa nào cũng tốt nghiệp tú tài ngọt lịm như đậu đỏ bánh lọt, khỏe re...
TRƯỜNG TRUNG HỌC THÁNH GIUSE ( Trước 1975 )
Ngày ấy, quán Bà Cẩm cạnh trường là nơi để đám học trò hai trường Trung Học Vũng Tàu và Thánh Giuse tụ họp,trước hết do món đậu đỏ bánh lọt của quán ngon tuyệt, đứa nào đã ăn một lần sẽ tiếp tục ghé lần thứ hai và dài dài cho đến ngày ra trường.Tôi cũng vậy,ly đậu đỏ bánh lọt quán Bà Cẩm luôn gọi mời lòng ham mê ăn uống của tôi một cách kỳ lạ,chỉ nhìn hình thức đã mê hồn,tuyệt tác màu sắc khỏi chê gồm màu đỏ của đậu,màu xanh lá dứa mát mắt của bánh lọt cùng màu trắng đục của nước dừa,chỉ nhìn thôi đã đắm đuối cơn thèm,rồi từ từ ta múc một muỗng có đậu, bánh lọt,nước dừa bỏ vào miệng,chà chà,ngon không thể tả khi vị dai dai của bánh lọt mát lạnh, vị béo ngậy của nước dừa hòa quyện với vị ngọt thanh thoát của đường kèm với hạt đậu đỏ mềm vừa tới quyện nước đá bào lạnh toát lan nhẹ trên lưỡi.Ôi trời,không mê mới lạ!
Chuyện món đậu đỏ bánh lọt thể hiện “thú” ăn uống thời học sinh chỉ là chuyện nhỏ, học sinh nào đang học lớp chuyển cấp,thi tốt nghiệp dù có mê đậu đỏ bánh lọt cách mấy cũng ráng ém cơn thèm mà chỉ ăn món đậu đỏ nước dừa không có bánh lọt vì sợ thi rớt do chữ “lọt” tai ác ...Hic hic,riêng tôi, lòng ham ăn luôn lấn áp nỗi sợ thi rớt nên tôi cứ ăn bừa rồi về nhà sợ đến mất ngủ,học hoài vẫn cứ lo dù má tôi đã trấn an: “Chuyện mê tín ấy chẳng bao giờ có thật, món đậu đỏ bánh lọt rất bổ dưỡng,tốt cho sức khỏe”,thế là dù vất vả ôn tập thi cử,tôi cứ mập mạp khỏe mạnh nhờ đậu đỏ bánh lọt. Sau này khi tôi thi đậu,má cứ nhìn tôi cười nhắc :“ Còn sợ món bánh lọt nữa không?”.Bây giờ nghĩ lại cũng buồn cười vì những suy nghĩ trẻ con ngây thơ ngày ấy.Bà Cẩm còn giảng nghĩa cho tôi nghe vì sao gọi là bánh lọt chỉ bởi trong quá trình làm,công đoạn rê bột cho những con bánh rơi xuống phía dưới,tiếng miền nam gọi là lọt thay vì rớt,rơi!!! Theo tôi, tiếng bánh lọt nghe thật dễ thương,dân dã.
Vậy đó,món đậu đỏ bánh lọt coi vậy mà không dễ làm đâu nha,đậu phải chọn loại ngon, đều hạt, bở mềm không chai,hầm cho đúng độ là bí quyết riêng của từng người, nước dừa trắng như sữa béo ngậy thơm lừng,dĩ nhiên bánh lọt không chỉ có màu xanh lá dứa bắt mắt (không phải màu công nghiệp đâu nha) còn có hương vị thơm tự nhiên mùi lá dứa,vị ngọt không gắt của đường cát trắng phối hợp cho ra một tác phẩm ẩm thực mê hoặc không chỉ đám học sinh mà còn của bất cứ ai ưa thích.Lại an toàn vệ sinh thực phẩm,bằng chứng là đám học trò chúng tôi vẫn ăn ngon,khỏe mạnh,học giỏi vù vù.Quán đậu đỏ bánh lọt Bà Cẩm còn là nơi lũ học trò thích thú ngắm nhìn các đối tượng mình yêu mến mà chưa hoặc không dám ngỏ...để ngắm cho đỡ nhớ là đủ an ủi.Chưa kể đến những sự cố có nguyên nhân bởi ly đậu đỏ bánh lọt trở thành kỷ niệm khó quên của mỗi người mãi mấy mươi năm sau, tuổi hoàng hôn nhớ lại vẫn bồi hồi thổn thức.Mời bạn kể thêm cho hấp dẫn!
Vậy đó,món đậu đỏ bánh lọt coi vậy mà không dễ làm đâu nha,đậu phải chọn loại ngon, đều hạt, bở mềm không chai,hầm cho đúng độ là bí quyết riêng của từng người, nước dừa trắng như sữa béo ngậy thơm lừng,dĩ nhiên bánh lọt không chỉ có màu xanh lá dứa bắt mắt (không phải màu công nghiệp đâu nha) còn có hương vị thơm tự nhiên mùi lá dứa,vị ngọt không gắt của đường cát trắng phối hợp cho ra một tác phẩm ẩm thực mê hoặc không chỉ đám học sinh mà còn của bất cứ ai ưa thích.Lại an toàn vệ sinh thực phẩm,bằng chứng là đám học trò chúng tôi vẫn ăn ngon,khỏe mạnh,học giỏi vù vù.Quán đậu đỏ bánh lọt Bà Cẩm còn là nơi lũ học trò thích thú ngắm nhìn các đối tượng mình yêu mến mà chưa hoặc không dám ngỏ...để ngắm cho đỡ nhớ là đủ an ủi.Chưa kể đến những sự cố có nguyên nhân bởi ly đậu đỏ bánh lọt trở thành kỷ niệm khó quên của mỗi người mãi mấy mươi năm sau, tuổi hoàng hôn nhớ lại vẫn bồi hồi thổn thức.Mời bạn kể thêm cho hấp dẫn!
Với bạn thế nào tôi chưa biết,còn tôi!năm cuối lớp 12 cũng tại quán bà Cẩm một buổi chiều mưa tầm tã lạnh cóng,có người mời tôi ly đậu đỏ bánh lọt mà e dè ngại tôi từ chối do trời mưa lạnh, lại sắp thi tốt nghiệp mà hắn vô tình đã gọi kèm ly đậu đỏ có bánh lọt,thế nhưng tôi không chút ưu tư, vô tư thưởng thức dù có hơi lạnh,hậu quả về nhà tôi bị sốt viêm họng mấy ngày đứ đừ khiến hắn lo âu,nhưng bây giờ nghĩ lại tôi bệnh là do nguyên nhân dầm mưa về nhà chính xác hơn do ăn đậu đỏ bánh lọt,he he!!! Ăn uống nào có tội tình gì?nhất là món đậu đỏ bánh lọt ?Rồi tới chuyện có bạn sau khi ăn đậu đỏ bánh lọt còn ăn thêm nhiều cóc,ổi,xoài làm cho nặng bụng,đành tạm biệt một món ngon đặc sắc khó quên.Thời gian qua mau,món đậu đỏ bánh lọt quán bà Cẩm được tôi nhắc với các con như niềm hoài niệm,tôi lâu lâu có dịp đi ngang trường cũ mà bồi hồi xao xuyến nhớ mênh mang.Tất cả đã xa vời vợi,tiếng chuông giáo đường vẫn vang vang quen thuộc,con đường vẫn rợp bóng cây xanh mát cho hồn tôi lãng đãng chút gợi nhớ thời xưa đi học xa xôi.
Đậu đỏ bánh lọt quán bà Cẩm bây giờ không còn nữa,bao nhiêu năm qua rồi tôi vẫn nhớ? vẹn nguyên nỗi “thèm” và tiếc nuối khi mùa hạ sắp về lúc tôi đứng lặng thầm ngắm lại trường xưa,ngắm cảnh cũ giờ đây thay đổi,nhạt nhòa nỗi buồn...mới hay mình đã có lúc tưởng rằng quên mà sao cứ nhớ trùng trùng.Bạn có giống tôi không???
Đậu đỏ bánh lọt quán bà Cẩm bây giờ không còn nữa,bao nhiêu năm qua rồi tôi vẫn nhớ? vẹn nguyên nỗi “thèm” và tiếc nuối khi mùa hạ sắp về lúc tôi đứng lặng thầm ngắm lại trường xưa,ngắm cảnh cũ giờ đây thay đổi,nhạt nhòa nỗi buồn...mới hay mình đã có lúc tưởng rằng quên mà sao cứ nhớ trùng trùng.Bạn có giống tôi không???
PHAN THỊ VINH
Quán đậu đỏ bánh lọt bà Cẩm có thể được xem như là một Hội Quán của liên trường Trung Học Vũng Tàu và Trung Học Thánh Giuse ngày xưa,nó tương tự như quán chú Sáu Thọ ngay góc ngã tư đường Hoàng Hoa Thám và Nguyễn Trường Tộ vậy,quán nằm dưới những tàn cây trứng cá xanh mát,đây là nơi hội tụ học sinh Trung Học Đinh Tiên Hoàng.Các " chú em học sinh" có thể ngồi ngáp vắn ngáp dài nơi đó bên ly cà phê đen,gật gù trên một bàn cờ tướng hay đứng lóng ngóng chờ đợi một tà áo dài mà mình thầm thương trộm nhớ sẽ đạp xe ngang qua. Và nếu thiếu tiền có thể cười trừ với chú Sáu : " mai con trã nha chú "
PHUOCLUONGHUU
1 nhận xét:
May quá, hồi xưa ăn là..ăn chứ em không có nhạy bén nghĩ ra bánh lọt nó làm mình...lọt nên vô tư thưởng thức thấy ngon quá chừng, giờ mới biết cái vụ...lọt nầy nhờ Vinh đó nghe.
Đăng nhận xét