CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI " CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG" CHÚC CÁC BẠN MẠNH KHỎE,VUI VẺ VÀ HẠNH PHÚC.

Chủ Nhật, 25 tháng 3, 2012

BÁNH MÌ BÌ-MỘT THỜI ĐỂ NHỚ

 Lâu lắm rồi,vị hấp dẫn của món bánh mì bì trước cổng trường thời trung học cứ mãi vấn vương như cổ tích, mà kể ra đám học trò chúng tôi ngày nào ai cũng không quên bởi hương vị ấy đã in đậm vào trí nhớ vị bì heo trộn thính thơm lừng,quyện với mùi nước mắm ớt pha mặn vừa,chua ngọt khỏi chê hợp khẩu vị cực kỳ hấp dẫn.Trời ơi, cứ nghĩ đến là cảm giác nôn nao thèm thuồng vẫn nguyên vẹn ùa về trong tôi mới chết!!! 
Hờ hờ, bạn có nhớ xe bánh mì bì trước cổng trường ngày xưa hay không?Cách nay hơn bốn mươi năm còn gi???.Nếu so với xe bánh mì của Cô Hường ( Kim Hoa) bạn của chúng ta bây giờ thì không phong phú bằng, xe chỉ bán duy nhất món bánh mì bì,không có món nào khác,cũng một thau bì ngất ngưởng thơm phức, một hũ nước mắm pha  màu ớt đỏ au  chỉ nhìn thôi đã bắt thèm và một thúng bánh mì sẵn sàng phục vụ đám học trò chen nhau mua vào mỗi buổi sáng.
 Nữ sinh Trường Trung Học Vũng Tàu ngày xưa
Người bán (Dì Ba) lúc nào cũng vui vẻ,nhiệt tình chiều các “ Thượng đế” đang chí chóe,ồn ào đợi đến lượt,thật trật tự...đứa thì mua một ổ,nửa ổ hoặc hơn cũng đều được chiều tất tật,thoải mái tin tưởng mà thưởng thức món ngon hợp túi tiền,giải quyết cơn đói buổi sáng,chắc bụng cho mấy tiếng trong lớp học mới là chuyện đáng bàn! E hèm, tôi theo thói quen nên luôn quan sát dì Ba  tay cầm ổ bánh mì nóng dòn rụm, nhanh chóng dùng con dao bén ngót rạch ngang thân ổ,tiếp đó là nhét vào thật đều một gắp  bì heo,bỏ thêm dưa chua làm bằng củ cải,cà rốt hoặc đu đủ,chan một muỗng nước mắm...rồi gói lại đưa cho khách,đơn giản như thế nhưng là cả một nghệ thuật khi có hôm rảnh rỗi,tôi lân la giúp dì Ba xẻ bánh mì chuẩn bị trước cho kịp,tôi được dì Ba tâm sự bí quyết làm bì heo,ngày đó đã có bì khô,dì mua về rửa sạch,ngâm muối có chút phèn cho trắng để khử bớt mùi,hấp chín! Tuy nhiên công đoạn làm thịt heo ba rọi trộn vào cũng công phu không kém,thịt phải tươi,thơm ngon...luộc kỹ cắt sợi bằng nửa đầu đũa,dài 2cm-3cm,thính làm từ loại gạo ngon rang đủ độ vàng để dậy mùi khi xay mịn,tất cả trộn đều,nêm nếm vừa ăn là xong
 Nữ sinh Trường Trung Học Thánh Giuse Vũng Tàu ngày xưa
Diễn tả thì ngắn gọn là thế nhưng theo tôi lúc ấy thật phức tạp,khó quá chừng.Rồi phải làm dưa chua có độ vừa vừa mặn mặn,chua chua,bào đu đủ, xắt chỉ củ cải,cà rốt đều tăm tắp,cứ nhìn đã đủ quyến rũ.Ác liệt nhất là món nước mắm,tuyệt tác ẩm thực nhớ mãi không quên vị thơm lừng này hòa quyện với vị cay của ớt,màu ớt đỏ với màu vàng nâu của nước mắm khó quên day dứt trong tôi mãi đến bây giờ.Bí quyết này là tài hoa của Dì Ba,bao nhiêu đứa học trò chúng tôi ngày ấy chắc chắn đều có thưởng thức một lần, thậm chí nhiều lần món bánh mì bì nhớ mãi không quên, hay chỉ bởi do tôi luôn vọng tưởng, lúc nào cũng cường điệu hóa lên so với thực tế bạn nhỉ?À,à,dứt khoát với tôi là thực tế, không quá lên chút nào đâu! Sau bao nhiêu năm, món bánh mì bì dường như lạc lõng so với các loại bánh mì khác rồi mất hút,có lần tôi cũng cố dành thời gian làm món bì hệt những điều Dì Ba hướng dẫn,mua bánh mì về và nhét vào đó thật nhiều bì,hờ hờ ăn cũng ngon nhưng sao cứ rưng rưng nỗi nhớ một thời đi học đã qua, nhớ bạn bè mà thương lắm ngày xưa một thời để nhớ!
Nghĩ đến đây,tôi lại thấy cay cay mi mắt,mới đó mà sao nhanh như gió thoảng,quá hơn nửa đời người chạm ngưỡng hoàng hôn,bạn bè gặp lại,vẫn trẻ như thủa nào,bao ước mơ đã dừng chưa? một kiếp đời lận đận lo toan hay thênh thang rồi cũng đến thế này,nhớ và nhớ mênh mang như chùm hoa phượng vỹ mùa hè nào cũng đỏ rực để tiếng ve gọi hè thêm rộn rã.Món bánh mì bì cứ làm tôi nhớ hoài,có lúc khó khăn trong đời,tôi suýt muốn chọn làm nghề này kiếm sống dù so với Dì Ba, khả năng chế biến của tôi thua xa,bán chắc chắn sẽ ế phải mang về ăn “khùng” luôn,Hi hi, đùa cho vui,chứ tôi không có duyên bán bánh mì bì làm thành thương hiệu cỡ Dì Ba cho tôi nhớ hoài, hay được như Bánh mì Cô Hường hiện nay bạn ạ.Ngày xưa đi học của chúng ta đã thành một thời để nhớ xa lắc nhưng nỗi nhớ về các món ăn nơi cổng trường cứ làm lòng tôi chùng xuống.
Thời của ước mơ nào cũng đẹp và vị hấp dẫn của bánh mì bì chưa bao giờ tôi quên đã có lúc tìm  trong giấc mộng quay về thời áo trắng thiên đường mà tôi luôn nhớ mãi,nhớ hoài!

PHAN THỊ VINH



Hôm nào ráng nhớ và viết về quán " đậu đỏ bánh lọt " của bà Cẩm khi xưa nha bạn Vinh,nơi đó cũng là chốn đầy kỷ niệm của học sinh liên trường THVT và Thánh Giuse ngày xưa.
PhuocLuongHuu


Liên quan đến: Quán bà Cẩm

1 nhận xét:

AN nói...

Hồi xưa đi học, em hơi... bụ bẫm nên rất ít ăn hàng, bây giờ già rồi đọc mấy bài nầy của Vinh cứ thấy tiếc ngẩn ngơ mấy cái món quà vặt của một thời xa lắc. Nhưng mà đậu đỏ bánh lọt thì có ..ghé vô, chờ Vinh và đang thèm lắm đây.