CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI " CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG" CHÚC CÁC BẠN MẠNH KHỎE,VUI VẺ VÀ HẠNH PHÚC.

Thứ Bảy, 9 tháng 7, 2011

KÝ ỨC TRƯỜNG XƯA

 Các bạn thân mến
Thời gian là  thủ phạm tàn phá khủng khiếp nhất cuộc sống con người.Nó mãnh liệt nhưng lại nhẹ nhàng đến khi ta giật mình nhìn lại đời mình thì đã như “ Bóng câu ngoài cửa sổ” . Mà như câu thơ ngày xưa ta vẫn từng được học : “ Thời giờ thắm thoát thoi đưa, nó đi đi mãi có chờ đợi ai. Em ơi,chớ nên dông dài, đừng như con bướm đậu rồi lại bay ”. Và chúng ta , lứa học trò ngày nào của ngôi trường trung học thân yêu khi gặp lại nhau, tuổi đã “ Tri thiên mệnh ”.
Đời ta trải biết qua bao biến cố : lành, dữ rồi cũng đã qua và còn chờ ta phía trước những gì thì cũng chỉ là chút hậu vận , sá chi bao vinh quang hoặc chông gai mà ta đã trải.
Với tất cả tấm lòng , nhất là kí ức còn nhớ được cùng cảm nhận riêng mình...xin góp một chút gì : “ Một thời để nhớ ” về mái trường , thầy cô, bạn bè .Mong các bạn cùng chia sẻ .
   Mái Trường Dấu Yêu
Nếu ai đó tình cờ hỏi tôi,Bạn nhớ gì nhất về thời đi học? Ngay tức khắc trong trí tôi hiện về ngôi trường  mà nơi ấy đã dành cho tôi bao nỗi nhớ :Trường trung học tư thục Thánh Giuse Vũng Tàu . Ngày ấy, tôi là con bé với thân hình ốm yếu, lạ lẫm với chiếc áo dài  mà mẹ may từ manh vải trắng Batit , cái quần đen dài chỉ tới mắt cá , chân đi đôi guốc mộc là đồng phục mẹ lo cho tôi khi vào lớp Đệ thất ( lớp Sáu bây giờ) . Đến trường và vào lớp , tôi chỉ đi một mình, không có ai dẫn kèm vì đã được cô Bùi thị Ngoan dặn dò chu đáo , do cuộc sống riêng tư... tôi vào lớp chỉ còn một tuần là thi đệ nhất lục cá nguyệt . Trời, lúc ấy tôi chỉ thấy sợ hãi để cố gắng và tôi vô cùng kính trọng các thầy cô , bạn bè ( như Huỳnh Thanh Thiện) lúc ấy đã giúp tôi thật yêu thương vượt qua với kết quả tốt. Và tôi, đứa học trò trong hàng ngàn học sinh của nhà trường đã tiếp tục cuộc hành trình trung học của mình 7 năm đơn giản như thế.
Lê Tấn Lại-Phạm Thị Cảnh-Nguyễn Thị Chinh-Tống Thị Thanh-Nam Hương-Diệu Ý
Trường đầu tiên tôi học chỉ là một phòng nhỏ ( tôi chỉ nhớ có vậy) , cạnh ngôi nhà lớn, sau này xây thành hai tầng khang trang, khuôn viên trường rộng , rợp mát do hai cây điệp cổ thụ ( giờ vẫn còn) thoải mái cho học sinh vui đùa vào giờ ra chơi,phần lớn chúng tôi học trên tầng một...bao nhiêu phòng thì tôi chịu thua không thể nhớ . Văn phòng ,phòng thầy cô ở tầng trệt...Lớp học cũng có bục giảng , bàn giáo viên, bàn ghế học sinh ...mà sao tôi vẫn nhớ ,để thỉnh thoảng nằm mơ những giờ lên lớp , ngày ấy học sinh ngoan lắm , kính trọng thầy cô vì phong cách lẫn kiến thức uyên bác mà chúng tôi luôn được truyền dạy bằng tất cả tâm huyết , nghệ thuật để học sinh mê mẩn mới là chuyện lạ.
Dù là trường tư thục ,nhưng chúng tôi tự hào , và chuyện học giỏi là điều dĩ nhiên, chúng tôi không thua kém học sinh công lập về kiến thức chút nào.Cách một con đường bên kia là nhà thờ Vũng Tàu, chiều chiều có thể nghe tiếng chuông vọng vang thanh thoát.Bên kia nữa là trường công lập Trung học Vũng Tàu.Giờ tan trường rợp áo dài bay và trong lòng vang vang ca khúc Ngày xưa Hoàng Thị của nhạc sỹ Phạm Duy.Những con đường ngày ấy sao đẹp lạ, đều tăm tắp những hàng cây ngả đầu giao cảm cũng đủ làm lòng ta lâng lâng nỗi nhớ.
   Ban giám hiệu nhà trường là những ai tôi không nhớ nổi , nhưng tôi không quên Hiệu trưởng Linh mục Nguyễn Minh Tri , Cha nhân từ , yêu thương học sinh như con , Rồi các Linh mục Hùng,Sư huynh A-li-gu-ri , Sư huynh Tấn Phát, Sư huynh Hòa...Các thầy thật gần với học sinh cùng nhiều kỷ niệm.Riêng về thầy cô, tôi sẽ viết một bài khác , viết liền hết vốn “chết” sao?
Thú vị  là trường có xe nước giải khát do Bà Hai bán rất nhiều món :đậu đỏ bánh lọt , Táo tàu , sirô..ngon bổ mà khi học sinh uống chẳng đứa nào đau bụng.Xe Bò bía ngon tuyệt của chị Ba ( tôi tự đặt tên ) lúc nào chị bán cũng cười, sẵn sàng  giảm một miếng lạp xường cho mỗi cuốn để tăng thêm cuốn nữa với chỉ bấy nhiêu tiền để bọn tôi chia nhau cho đều ...gánh xôi bắp của bà “Bắp”, nếu chưa ăn sáng thì cũng dễ bị quyến rũ như chơi, Rồi xe bánh mì thịt , bì heo với nước mắm chan thì khỏi chê , hoặc bánh mì cá trích sốt cà ... Hic, ngon tuyệt.Cao cấp hơn là quán mì sợi , nước lèo ngọt lịm vị xương hầm và rau củ ( Không phải do Knor đâu nha).Nhắc đến đây tôi vẫn còn thèm...Có lẽ vì tâm hồn ăn uống nên sau này khi có dịp, tôi thường lang thang trước cổng trường nhớ lại ngày xưa để :Thương lắm trường ơi!!!Các bạn có giống vậy không?
PHAN THỊ VINH

2 nhận xét:

Lương Hữu Phước nói...

Khi bọn nam chúng tôi tập tểnh làm người lớn thì chạy qua quán đậu đỏ bánh lọt của chị Cẩm bên kia đường để lén hút thuốc!rồi ra dáng vẻ phong trần,từng trãi khi thấy có bạn gái bước qua. Nhưng than ôi,dù cố gắng bao nhiêu cũng nhận được câu " đồ con nít quỷ "

Nặc danh nói...

toi hoc truong thanh giusetu lop 7 den de tam nam 68 thi nhap ngu ...toi biet thay Tuan Thay cau cthay luan co giao ngoan ,,,,, thich thay Tuan giang viet van mong ngay nao do duoc gap lai ban be ngay xua.....