CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI " CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG" CHÚC CÁC BẠN MẠNH KHỎE,VUI VẺ VÀ HẠNH PHÚC.

Thứ Ba, 28 tháng 2, 2012

THƯƠNG THƯƠNG TÌNH BẠN HỌC

Vũng Tàu sau Tết chợt như lắng lại, những ồn ào sôi động của thành phố biển đẹp mộng mơ luôn là những cảm xúc lâng lâng,dạt dào như biển.Ừ biển muôn đời vẫn thế,trùng trùng mênh mông,cồn cào sóng dội mà cũng êm ả ru tình.Mấy mươi năm tuổi đời chồng chất,đến hôm nay tôi không dám nhắc đến tuổi mình vì con số ấy đã trở thành lo âu do tuổi hoàng hôn tìm đến,trong khoảnh khắc ấy...với những trái tim kết nối trái tim,bạn bè ngày xưa đi học thủa tóc còn xanh,ngờ nghệch gặp lại nhau.!Ôi trời, bao điều mừng rỡ dẫn đến những buổi hẹn gặp tâm tình rỉ rả,mỗi ngày có thêm bạn cũ tìm về họp lại trên trang Blog dễ thương mà ông Phước là chủ nhân tạo thành những xôn xao nhớ về ngày xưa của một đám học trò đã quá lâu, lâu hơn nửa đời người gặp lại.Đó là chúng ta, những gương mặt nay đã khác xưa,tóc pha sương...cuộc đời chìm nổi trở thành mặc kệ, tất cả đắm chìm với kỷ niệm thủa chân bước tung tăng đến trường, thủa trái tim chợt rộn ràng yêu một bóng hình nào đó,thủa vui đùa đêm lửa trại đầy ắp tiếng cười cứ thế ùa về gợi nhớ.
Sáng nay, trời chợt nổi gió và hương hoa sao thơm thơm quen thuộc...tôi chạy xe chầm chậm ngang ngôi trường Trung học Thánh Giuse cũ rồi dừng lại ngắm nhìn,tất cả cảm xúc trong tôi vẫn vẹn nguyên như thủa còn đi học, ngôi trường với bao thế hệ học trò đến rồi đi! Có lúc tưởng chừng lãng quên mà không phải vậy,tôi vẫn sống tại Vũng Tàu bao năm qua,lặng thầm lẫn cồn cào nỗi nhớ,quãng đời một con người với tôi giai đoạn cắp sách đến trường là tuyệt vời và đẹp nhất.Đẹp cho nên mấy mươi năm sau gặp lại bạn bè,chúng ta chợt thấy ấm áp thân thương dù ai cũng không còn trẻ nữa...Thích thú gọi nhau đi uống cà phê, một buổi hát Karaoke,tiệc sinh nhật tạo cho chúng ta gần nhau hơn,chưa kể đến các bạn phương xa cách nửa vòng trái đất, qua trang Blog...tôi và các bạn cùng ngắm nhìn nhau,chợt biết rõ rằng:Bạn ơi,dẫu ở gần hay xa thì chúng ta đã một thời chung lớp,chung trường,chung Thầy Cô dạy dỗ.Chỉ có thế mà sao thương mến quá chừng.
Niềm mong chờ tìm lại bạn học cũ luôn ăm ắp trong tôi,có lúc lang thang trên Internet chỉ muốn tìm gặp thêm, kết nối thêm yêu thương cho những cái tên nối dài hơn những bạn bè xa xôi bốn phương trời,thậm chí ở ngay Vũng Tàu nhỏ bé mà như xa vời vợi kể từ khi chia tay trường cũ,ngày ấy tuổi chúng ta còn quá trẻ,mười tám đôi mươi non tơ khờ dại và những đổi thay như sóng dữ cuốn phăng tất cả...Phải mất mấy mươi năm sau,đời lắng lại để tìm nhau trong tình bạn bè dẫu có người nghĩ rằng đã muộn.Với tôi, muộn còn hơn không!Làm người sống có bạn bè vui vẻ chẳng phải là quý sao?!?mê mải gì hơn,tôi chợt nhớ những giờ học ngày nào và những trò nghịch ngợm vớ vẩn dễ thương, hiền hòa,sự hồn nhiên thơ ngây ấy mãi mấy mươi năm được nhắc lại, tất cả đều cười chảy nước mắt, đau cả ruột...rồi nhìn nhau thoải mái,đêm về ngủ với nhiều giấc mơ quay về kỷ niệm một thời áo trắng.Chao ơi, những trang vở học trò và những nét chữ mục tím,mực xanh chấp chới khát vọng ngày xưa giờ đã là quá khứ xa vời bỗng hiển hiện tỏ tường qua nét mặt bạn bè yêu mến.
Khi người ta càng lớn tuối,sự nuối tiếc càng nhiều cho bao điều mơ ước chưa đạt thành ý nguyện...Bạn bè thăm thẳm nghìn trùng.Khi tôi ngắm những tấm ảnh ngày xưa và bây giờ của các bạn nhờ phương tiện kỹ thuật hiện đại trên Blog Chungmotmaitruong,tôi cứ thấy rưng rưng thổn thức về bao kỷ niệm đã qua.Bạn bè tôi đấy sao?!?Thương thương lạ lùng trải mấy mươi năm đăm đắm tìm nhau!thậm chí quên mất nhau do cuộc đời dong ruỗi,do cuộc sống riêng tư mà trân trọng những lần hẹn gặp hối hả,những giờ lặng lẽ trong đêm trải lòng mình thành trang viết tâm tình.Quá khứ của chúng ta là lăng kính muôn màu, là đại dương của những thần tiên mộng ước nay hiện về rực rỡ lung linh,tại sao chúng ta không đón chào và dành cho nhau tình thương mến thương?

Bạn ơi, giữa muôn trùng nhân gian,biển đời mê mải...xin hãy một lần dừng lại nhớ về nhau!Bạn sẽ thấy  bầu trời hạnh phúc của tình bạn học thủa nào xa xôi nay về lại thật gần.Tiếc gì chút sẻ chia tình bạn thương thương mà nghe tim mình đã cỗi lãng du về cõi mộng ngày xưa?nhẹ tênh nhưng chan chứa tình bạn ngọt ngào.Tôi lại cất tiếng hát rong du mục đời mình mà viển vông đắm chìm nhớ những ngày nắng đổ sân trường, tiếng Thầy Cô, tiếng bạn bè ríu rít nô đùa.Giữa mùa xuân,biển sóng xô bờ trắng xóa,trời trong xanh,mây vàng gợi thêm nhiều kỷ niệm...Vị mặn của biển càng khiến tôi thêm nhớ mãi bạn bè...Nhớ mãi không nguôi!!!
PHAN THỊ VINH

Bãi Thùy Vân xưa và nay

Không có nhận xét nào: