CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI " CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG" CHÚC CÁC BẠN MẠNH KHỎE,VUI VẺ VÀ HẠNH PHÚC.

Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2012

TRẦN YẾN-BẠN BÈ VÀ CHIA SẺ

 Mấy ngày tết rồi cũng trôi qua nhanh,cuộc sống lại tiếp tục ...cứ thế mà cuốn hút mải mê.Trong số bạn bè chung một mái trường thời trẻ ai cũng có cuộc sống,nghề nghiệp riêng,lại tất bật vào vòng xoay đời mình, tôi cũng vậy! Lại ngày hai buổi...thậm chí cả buổi thứ ba,bao năm rồi vẫn thế...! Những cuộc hẹn gặp bạn bè thời cắp sách đến trường cứ làm tôi nhớ bao kỷ niệm thân thương của lứa tuổi học trò mà sau hơn bốn mươi năm thăng trầm cuộc sống nay gặp lại.Tất cả bạn bè như một khúc phim quay lại...nhớ và gần gũi vô cùng.Trong đám bạn ấy...có những gương mặt mà tôi đã quên !phải gợi lại mới mong nhớ nổi,thật tình là thế...dĩ nhiên Trần Yến rất lâu tôi mới gặp lại từ lúc chia tay trường trung học dù cả hai đứa đều ở Vũng Tàu.
Ngày xưa đi học, Trần Yến hay đi cùng Phương Danh...thời trang và điệu đàng chứ không quê mùa như tôi,cả hai đều cao dáng chuẩn, Yến hay cười và ánh mắt luôn tinh nghịch, thích chung vui với bạn bè...Còn tôi chỉ biết học rồi về nhà!Bằng chứng tôi có rất ít hình chụp lưu niệm.Chuyện lớp học, sân trường làm tôi mơ mộng vớ vẩn thì Yến có vẻ thiết thực hơn,thậm chí tôi quên nhiều những buổi học, những nghịch ngợm dễ thương ngày ấy thì Yến nhớ ,ngay cả việc tánh tình từng bạn, Yến nhớ rõ chi tiết thật tài tình...tôi chỉ nhớ chung chung,có sự việc gì kèm theo mới mong nhớ nổi.Bẵng một thời gian thật dài,tôi gặp lại,bạn đã là một bà ngoại vui tính,sành điệu.
 Yến còn là chủ nhân cửa hàng tên hiệu là“ LƯU ” bán vật dụng gia đình nổi tiếng ở đường Trương Công Định,Thành phố Vũng Tàu,ghé vào tôi choáng ngộp với cơ man nào là loại: Chén, dĩa, tô,tách trà,ly tách...tất tật không thiếu thứ gì mà khách hàng chọn mua về dùng trong gia đình.Nếu giao tôi bán là tôi chịu thua và bó tay chấm cơm ngay lập tức!
Được như hôm nay là cả một quá trình mấy mươi năm Yến tạo dựng nên thương hiệu! đâu phải một sớm một chiều dễ dàng để khách tin,ghé mua một lần rồi lần sau trở lại?.Việc bán, mua cứ thế tiếp diễn của chuỗi thị trường cạnh tranh khốc liệt,tồn tại và phát triển được như cửa hàng của Yến là tài năng đó chứ? theo chuyên môn đạo diễn sân khấu của tôi là “ Ra sàn” và kết quả đủ minh chứng,vậy thôi!!!...thú vị là ở chỗ đó,cuộc đời là ở cả đây,nhẹ tênh như thế có gì phiền phức?.Tôi lòng vòng như vậy để nén lại một chút cảm xúc nghệ sỹ của mình hay bay bổng khác người, dễ bị coi là vớ vẩn như chơi. Nếu so sánh nghề của tôi và Yến thì đúng là không liên quan gì! Nhưng nhìn ở góc độ riêng tôi thì rất liên quan ...Yến chính là một “ Tác giả, Đạo diễn, Diễn viên ” tài tình trên sân khấu kinh doanh mà khách hàng là những khán giả của mình .
Càng lớn tuổi tôi thấy mình vẫn lãng đãng bao điều suy tư cuộc sống,có kinh nghiệm, suy nghĩ chắc chắn hơn!những đứa bạn học chung lớp chung trường ngày xưa giờ gặp lại tăng thêm trong tôi nỗi dạt dào cảm mến, những lần gặp gỡ bạn bè, những câu chuyện đùa vui đầy kỷ niệm làm tất cả như trẻ lại tuổi thơ ngày nào,ngày tung tăng đường đến trường áo trắng tung bay, lắng nghe tiếng ve kêu hè về và những chùm phượng vỹ đỏ thắm nao lòng, nhớ những chiều biển xanh lộng gió xôn xao ...những mùa hè giờ xa mờ kỷ niệm cứ gợn trong tôi bao nỗi nhớ trùng trùng.
Buổi tối họp mặt do Trần Yến mời tới quán con gái... vài bạn bận không tới được, chỉ có Cảnh Mai, Mai Yến,Vinh,Phước, Hộ,Chánh & bà xã tới dự  vẫn không kém phần sôi nổi.Cả đám vẫn mê màn chụp hình,đứa nữ nào cũng muốn mình  đẹp, hoàn toàn tin tưởng vào tài của ông Phước nhưng cứ léo nhéo : “ Nhìn đẹp không?”. Rồi yên tâm cười thoải mái khi thấy ông Phước gật đầu!
Các món ăn bữa nay thật hấp dẫn: Bao tử heo làm  phá lấu ướp thơm ngon ăn với bánh mì khỏi chê.Mực sữa hấp cải non ngọt lịm mềm môi,Mì Xào rau củ ăn vào cứ thỏa từng khúc ruột.Rồi món lẫu mắm Sóc Trăng được con gái Trần Yến tự hào giới thiệu cũng đủ làm cả bọn háo hức chờ dọn lên dù bụng no lắm lắm!E hèm,cứ ngửi mùi từ xa đã thấy hương vị đặc trưng của món lẫu này, đĩa  rau xanh mượt gồm: cần nước, rau muống, cải xanh...nhìn hấp dẫn được bỏ vào nồi nước lèo sôi sục, mấy khúc cá thu bẹ trang mà ông Hộ khi ăn cứ tấm tắc khen hoài.Tôi vốn mê lẫu mắm nên dù bụng no vẫn ráng húp một chén nước, ăn mấy cọng  rau đỡ ghiền ...mọi người vừa ăn vừa cùng nhau kể chuyện vui. Sau màn ăn cả bọn kéo ra sân  uống nước sinh tố,đây là lần đầu tiên tôi thưởng thức món sinh tố dâu ngon tuyệt và liếc sang Hường,Cảnh Mai uống yaour nếp than,Trần Yến uống Sacoche mà thấy thèm mới ác...Mời các bạn thích cứ ghé quán thưởng thức!Nhất là các bạn ở xa,ở hải ngoại ráng về Vũng Tàu khi có dịp nhé. 
Trời về khuya nổi gió thêm lạnh...cả bọn nhìn đồng hồ đã 22 giờ, phải chia tay thôi,trước khi chia tay cũng chụp hình lưu niệm để đăng lên Blog nữa chớ,vui thật tình!!. Tôi đi chung một đoạn đường ngắn với Trần Yến,cả hai đều có suy nghĩ riêng.Nhưng tôi biết chắc Yến đang vui và tôi cũng vậy, tuổi hoàng hôn mà còn có tình bạn đậm đà chia sẻ thì quý dường nào!Đó là sự thật dễ thương tôi không thể nào quên...Chúc Trần Yến luôn có nhiều sức khỏe ,"mua may bán đắt",ngày càng được khách hàng tín nhiệm ghé cửa hàng ủng hộ nhiều nhiều nhé!
PHAN THỊ VINH

Không có nhận xét nào: