CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI " CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG" CHÚC CÁC BẠN MẠNH KHỎE,VUI VẺ VÀ HẠNH PHÚC.

Thứ Tư, 15 tháng 2, 2012

DỄ THƯƠNG...HỘI NGỘ MAI LAN

 Chiều 14 tháng 02 năm 2012,tôi đang lang thang ở Mũi Né (Phan Thiết) cách Vũng Tàu hơn 175 km thì Mai Yến báo triệu tập ở nhà để hội ngộ Ngạc thị Mai Lan ở USA về Việt Nam sau mấy mươi năm làm tôi tiếc hùi hụi...liền sau đó tôi nghe qua điện thoại tiếng nói của Mai Lan không thay đổi : “Vinh nhớ Lan không?Lớp trưởng!!!” quỷ thần ơi,gương mặt tinh nghịch của nhỏ Mai Lan ngày xưa hiện ra trong trí tôi rõ rệt,còn hiện tại?,với chất giọng ngọt ngào như thế...Tôi nghĩ Mai Lan vẫn trẻ trung lắm lắm.Suốt chặng đường dài hơn 03 tiếng đồng hồ từ Phan Thiết về Vũng Tàu,tôi tưởng tượng đủ điều về cuộc vui của các bạn với sự gặp gỡ cùng Mai Lan mà tức tức! Hic...
Sáng hôm sau, mắt nhắm mắt mở sau một giấc ngủ dài và tiếng ông Phước,bà Mai Yến “kêu réo” làm tôi nôn nao chịu không nổi,hơn 08 giờ tôi mới đến được chỗ hẹn là quán con gái Trần Yến...Cả bọn đã có mặt ( Ông Phước,Trần Yến, Mai Yến,Tấn Lại, Tiếu Hoa,Mai Nguyễn)tất cả chào tôi vui vẻ,dĩ nhiên tôi nhận ra Mai Lan ngay tức khắc và những gì tôi nghĩ tối qua đã thành sự thật!Mai Lan cười thật tươi từ xa, ánh mắt vẫn như biết nói...Người ngồi cạnh Mai Lan là ông xã của Mai Lan... chào thân thiện .Mọi người kể từng chi tiết cuộc vui tối hôm qua,ngày Tình yêu Valentine làm tôi thêm tiếc nhưng đành chịu thua,tuy nhiên có buổi sáng nay là thoải mái rồi,trên bàn món ăn sáng được dọn ra,chúng tôi vừa ăn vừa kể chuyện,ôn lại chuyện ngày xưa đi học,mãi đến hôm nay tôi mới biết Mai Lan ngồi ở sát cửa ra vào rất dễ dàng mơ mộng và nhiều chuyện của tuổi học trò không cần nói ra ai cũng biết,ông xã Mai Lan cũng hòa đồng không kém qua câu chuyện vui “ Hai xị không bằng một xị”( Bạn nào muốn biết thêm thì liên hệ trực tiếp Anh Lộc nha); Mai Lan tâm sự là năm 94,bạn sang Mỹ bằng bảo lãnh.Hiện nay đã là bà nội! Tôi không thể tin Mai Lan đã có cháu nội 5 tuổi dù đó là sự thật mới ghê!!!
Cuộc vui cứ tiếp tục diễn ra, Mai Yến chụp hình ...Ông Phước “bậc thầy” hơn, từ tốn tác nghiệp sau khi ăn hết phần bò né của mình,cả đám cũng cứ nhao nhao hỏi những câu quen thuộc: Đe..ẹp không?,chụp đẹp đó nha,rồi đùa vui, trêu ghẹo nhau như thời còn đi học,Tiếu Hoa vẫn cười bẻn lẻn...,Yến Trần vẫn nhắc tuồng chuyện ngày xưa.Tấn Lại cười nhẹ nhàng khi nghe Mai Lan trả lời phỏng vấn của tôi về cảm nhận bạn bè gặp lại...Cứ thế chúng tôi tâm sự đủ thứ trên đời mà thương thương quá chừng ngày xưa đi học và biết bao kỷ niệm, những thăng trầm cuộc sống của từng người...Thời ấy giờ đã xa như cổ tích,những niềm vui xin cứ giữ làm kỷ niệm còn nỗi buồn thì hãy quên đi mà vui sống!Đó là triết lý cuộc đời của những người không trẻ lẫn chưa già như chúng tôi,sắp U60 mà vẫn yêu đời, yêu người...yêu cuộc sống thì tuyệt vời!
Sống ở trên đời là để yêu thương và quanh ta có nhiều người để ta yêu thương ngoài gia đình mình, bạn thân mến ơi...Đặc biệt bạn bè làm tăng thêm cho ta thi vị cuộc đời,hạnh phúc hơn, bình yên hơn và đầm thắm hơn những chia sẻ đời thường!Tôi hiểu như đã từng hiểu thế, mà thầm cảm ơn các bạn đã cho tôi những thăng hoa cảm xúc yêu thương chan chứa không gì so sánh được,đây chính là thiên đường cuộc sống mà quanh tôi là bạn bè!Sướng là ở chỗ này,nhìn những tấm ảnh “teen” do ông Phước chụp quá đỉnh mấy gương mặt Mai Lan,Trần Yến, Mai Yến...và cả đám, khiến tôi không cần thuyết minh gì thêm.Dường như ông Phước thuộc từng góc nhìn bạn bè từ...lâu lắm để chộp lấy vào ống kính tài hoa của mình vậy!
Cả bọn cũng nôn nao bàn chuyện sinh nhật ông Phước vào 4 tháng 3 tới...Trời ơi, tôi nhủ thầm trong bụng và nói ra luôn suy nghĩ của mình,các bạn thấy đúng thì biểu quyết đồng tình nha: “Tháng ba là tháng của phụ nữ,lại là ngày Quốc tế phụ nữ ...do đó ông Phước sinh trúng tháng này nên tối ngày bị đám phụ nữ chúng tôi kêu réo là đương nhiên rồi! Bà Hà kêu réo ông Phước một đời độc quyền...có thêm đám bạn kêu chút xíu thì ráng luôn nha ông Phước!”.
Thời gian rồi cũng qua mau,09giờ 30 cả bọn từ giã nhau ai trở về việc nấy,Mai Lan sẽ lên máy bay về Mỹ đúng ngày 04 tháng 03 sinh nhật của ông Phước...Chúc Mai Lan và ông xã luôn hạnh phúc,bình an,trẻ khỏe...và cuộc hội ngộ hôm nay mãi là kỷ niệm đẹp tuyệt vời không bao giờ quên như mùa xuân đang ấm áp, sức sống mãi mãi trào dâng trong tất cả chúng ta,một cuộc hội ngộ bạn bè thương mến quá chừng chừng.Tất nhiên phải hẹn gặp lại nhau một ngày thật gần nữa chứ!

PHAN THỊ VINH

Không có nhận xét nào: