Cuối tháng 3 năm 2016, những
cơn gió bỗng nổi lên cùng biển khơi dập dìu con sóng, trời vẫn xanh trong lãng
đãng những đám mây trắng lửng lơ trôi nhẹ nhàng.Vũng Tàu nhộn nhịp hơn vào ngày
chủ nhật cuối tuần cũng không bằng niềm nôn nao chờ đợi trong tôi khi gặp lại
đứa bạn học mấy mươi năm từ phương trời xa lắc trở về.Đứa bạn của nhóm 5 học
sinh thủa thanh xuân thân thương trìu mến: “Nguyễn Ngữ,Phan Vinh, Mai Oanh,Mỹ
Loan, Thanh Xuân” Chung Một Mái Trường trung học Thánh GiuSe.Thời gian
qua nhanh, khoảnh khắc đã hơn 40 năm gấm hoa tình bạn bỗng ngọt ngào hơn, mặn
mà hơn khi có thêm Mai Oanh trở về!Chuỗi tên đã dài hơn như tình bạn học mến
thương đậm đà gieo mãi trong tôi bao niềm cảm xúc.
Những tưởng bạn bè khó gặp lại
nhưng thật là kỳ diệu, đã có nhiều bạn khắp nơi trở về xứ biển Vũng Tàu, nơi có
ngôi trường trung học Thánh GiuSe thủa thanh xuân bên nhau, đến năm 1974 rời
trường phiêu bạt bốn phương trời gặp lại, dù thời gian hằn in vết gấp, dù bôn
ba thăng trầm thì cũng không thể xóa nhòa kỷ niệm một trời thương nhớ Thầy, Cô,
bạn bè yêu dấu.Đầu năm 2016 đã có các bạn cách nửa vòng trái đất trở về: Tạ
Lượt,Thái Xuân, Mỹ Loan, Mai Oanh đem theo tâm tình của nỗi niềm trìu mến thời
son trẻ yêu thương ngọc ngà trăng sao lấp lánh dành cho nhau không thể tả lại bằng
đôi dòng chữ đơn sơ.Hạnh phúc xum họp cứ nhìn vào ánh mắt, những bàn tay nắm
lại sẻ chia thương mến vô cùng.
Trần Thị Mai Oanh - Phan Thị Vinh
Ai nói đời mộng mị hảo huyền
về tình bạn học thủa hàn vi, thủa tóc xanh và trái tim non trẻ để tưởng tượng
đến tuổi hoàng hôn gặp lại không có thật thì quả là sai lầm.Tất cả do chính
mình có tìm kiếm mong chờ mà thôi, nhất là thời buổi phương tiện hiện đại tuyệt
vời hỗ trợ về khoảng cách không gian, thời gian.Chỉ hơn một giờ, với tay lái
lụa của Nguyễn Văn Phúc thì Lương Hữu Phước, Phan Vinh đã gặp lại bạn Mai Oanh
ở Sài Gòn rồi quay về Vũng Tàu sau đó …Quán Cafe New Galaxy sau nhà thờ Vũng
Tàu là điểm đầu tiên đón mừng Mai Oanh, tiếp đó là tiệc tối nơi nhà hàng Gành
Hào1gần Bãi Dâu.5giờ sáng 28/3 theo lịch và mong ước của Mai Oanh là xinThánh
Lễ cầu nguyện cho bạn Maria Thanh Xuân được an nghỉ bình yên nơi Nước Chúa tại
nhà thờ Vũng Tàu, nơi in dấu nhiều kỷ niệm đẹp thời áo trắng, sân trường trung
học Thánh GiuSe của những học sinh nay không còn trẻ nữa.
Tiếp đó là dùng điểm tâm và uống cafe ở quán café Viễn Đông theo
lời mời của Hồng Hương, tình cảm thêm đậm đà cười vui thoải mái mà không thể
nhắc đến món bánh mì xíu mại và bò kho ngon tuyệt. Món chanh tuyết mát dịu đặc
biệt cứ thế làm tăng thêm niềm vui ấm áp bạn bè.Tiếp theo là bữa trưa đậm đà
“tình quê” tại nhà Hồng Hương gồm bún bò xào,khoai mì, khoai lang hấp, chuối
cau,dưa hấu, món chuối bọc nếp nướng nước dừa tráng miệng ngọt ngào.Lịch sáng
hôm sau là bánh khọt Bà Hai đường Trần Đồng do Trần Yến mời…Vậy đó, còn rất
nhiều yêu thương của những ngày kế tiếp, chỉ mong sao không riêng các bạn đã
về,Mai Oanh, hay bất cứ ai trở về đều thân thương trìu mến thắm tình bè
bạn.Cuộc sống thăng trầm bôn ba gì thì tình bạn thời đi học rất quý báu, lúc
tóc xanh nhạt màu, lúc tuổi đã hoàng hôn ngày càng yêu mãi khung trời chan chứa
ân tình là vậy.
Không hiểu sao, tôi cứ mãi hoài mộng mơ đắm đuối ngày xưa, thủa“
Ngày xưa áo trắng sân trường” và những con đường có những hàng cây ngả đầu giao
cảm như ngày xưa Thầy Đoàn Ngọc Đa diễn tả, những con đường lá vàng xào xạc
dưới chân cuộn gió tung bay vấn vương tà áo dài trắng tung bay và muôn vàn bâng
khuâng cổ tích du mãi những kỷ niệm quay về ngọt lịm lời ru ca dao biển khơi
nghìn trùng chờ đón những con tàu đưa người viễn xứ tìm về, nắng gió Vũng Tàu,
xứ biển luôn là nơi chan hòa ân tình nhiều như cát vàng thấm đẫm bước chân trần
của những ai tìm kỷ niệm, thấp thoáng nắng lung linh xuyên qua kẽ lá chạm nhẹ
vào nỗi bâng khuâng mộng ảo thân tình.
Huỳnh Xuân Hiệp-Dương Thị Từ Tâm-Lê Tấn Lại-Trần Thị Mai Oanh ( đứng )
Tôi bâng khuâng cũng như các bạn bâng khuâng mỗi khi nhắc kỷ niệm một
thời tuổi trẻ, bâng khuâng nhớ tất cả ước mơ nay chỉ còn là dấu yêu tuổi nhỏ,
dấu yêu lá cỏ ép vào trang vở đắm đuối tình thơ của những giờ được nghỉ học
rong chơi, những giờ bồi hồi ngồi nghe biển hát tình ca và tiếng gió dạt dào
đắm đuối quyện vào tiếng hàng dương xào xạc.Vậy đó, thoắt đã hơn 40 năm kể từ
ngày rời trường, những nụ cười, ánh mắt vẫn lung linh thắm thiết tình bạn thơm
ngát hương hoa của khu vườn êm như nhung tiếng nhạc vui nhẹ nhàng thanh
thoát.Đó là điều đẹp và kỳ diệu nhất trong đời bất kỳ ai đã trải qua thời học
sinh là vậy.
Gió lộng mà sao hồn tôi êm ả đến lạ lùng, sự êm ái mượt mà thắm
thiết cứ thế ngào ngạt sắc hương.Bạn ơi! còn ai chưa về lại trường
xưa,tìm gặp bạn cũ thì mong bạn hãy nhớ…nơi ấy là mùa xuân thắm đượm tình bạn hoa
thơm, cỏ biếc đợi chờ! Thủa thanh xuân ấy mãi hoài là khung trời riêng biệt, êm
đềm nhất để nhớ, để khát khao và hy vọng tương lai để tóc đã phai màu mới hiểu
rõ vì sao nơi ấy lại đậm đà đến thế.
Cuộc sống tươi vui là bản tình
ca bạn bè ấm áp.Mến chúc các bạn Chung Một Mái Trường luôn vui khỏe, an lành
hạnh phúc.Chúc bạn Mai Oanh có thêm kỷ niệm đẹp của lần hẹn gặp thân thương ấm
áp trìu mến, hạnh phúc bình an này nhé.
PHAN
THỊ VINH.
Một nhân vật ít thấy xuất hiện trên Blog CMMT : Võ Thị Hường (áo trắng )
Các bà CMMT đang làm bếp.
Ngồi chờ người khác làm bếp...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét