Cách nay hơn 60 năm,
tôi đã được nếm mùi vị mặn nồng của Bãi Trước với những hàng bàng trăm năm tuổi
thân u nần hình dáng cổ quái, hàng bàng thật đẹp vào mùa Thu lá đỏ rợp
trời,chưa kể là những quả bàng chín vàng nhặt lên phủi cho khỏi cát, cắn nhẹ
lớp cơm vị ngọt đậm, chát chát tỏa hương đặc trưng cũng là điều thích thú của
đứa trẻ lâu lâu nhặt được.Lớn lên, học bài “ Nhặt lá bàng” trong tác phẩm
Đôi bạn của nhà văn Nhất Linh đã du tôi mãi vào quãng trời văn chương tươi đẹp,
thấm đẫm bao nỗi niềm buồn vui cuộc đời mà bãi biển nơi tôi đang sống có tên gọi Bãi Trước giản
dị đến lạ lùng,sau còn có tên gọi Tầm Dương.
Thủa ấy, con đường dài ơi là dài với bước chân bé nhỏ của tôi dặt dìu gió
biển muôn vàn giai điệu,xôn xao tiếng lá bàng rơi chao liệng như cánh diều nhỏ
nhoi mơ hoài cho thỏa đam mê khi diều cất cánh bay giữa trời biển
rộng.Tôi mơ hàng dừa ven bờ biển nghiêng nghiêng tìm về trong giấc ngủ hệt như
lời ru của Bà Nội lúc khuya hè nhọc nhằn cơn ngủ mê những ngày bệnh tật.Tôi
cũng mơ mình sẽ bơi ra giữa biển,đắm chìm vào không gian xanh mát ấy rồi làm
thơ, hát nhạc yêu đời mà quên cơn đói, quên những vất vả đời thường mệt mỏi
phải tìm hoài, tìm mãi con chữ kiến thức sau những giờ ru em, vất vả việc nhà
và vật lộn kiếm sống tìm thêm đồng bạc còm cõi nhẹ tênh mà ray rứt.
Ừ, Bãi Trước ngày ấy đơn sơ lắm...từ đường Nguyễn Thái Học (Ba Cu bây giờ)
cứ một mạch từ Ngã Năm là ra đến nơi, nhìn về bên phải là dẫn ra Bãi Dâu, trên
triền núi nổi bật tòa nhà Bạch Dinh sừng sững bây giờ tràn ngập biệt thự, phía
biển gọi là Dinh Ông Thượng có khoảng trống rộng đủ đáp trực thăng lên xuống,
tiếp giáp với đất liền là dải đá dài hình giống con trâu nằm được gọi là Hòn
Ngưu bây giờ là Cáp Treo, nơi đây là bao kỷ niệm vui đùa, hẹn hò, câu cá, bắt
ốc...của bao thế hệ học sinh trong đó có tôi.Những con hào sữa béo ngậy vị ngọt thơm tho thiên nhiên bổ
dưỡng,thoai thoải ven bờ vài cây bàng xanh mướt lá mùa mưa xen lẫn dăm cây
phượng trổ hoa đỏ rực nắng hè.
Ấn tượng với tôi là những chiếc ghe neo đậu, những hàng đá xếp ven bờ theo
từng vuông chữ nhật để lưới cá, ngày đó, cá tôm trù phú nuôi sống con người và
con người cũng biết ơn, dưỡng nguồn sống ấy rất kỹ càng không phá hủy, đánh bắt
cạn kiệt như hiện nay.Biển Bãi Trước lúc đó xanh trong,ít sóng êm ả nhẹ
nhàng,người tắm có thể thả ngửa thỏa thích bập bềnh theo sóng nước, có thể ra
sâu hơn ngực rồi lặn xuống để ngạc nhiên thấy bầy tép ruốc trong vắt bơi từng
đàn khi mùa ruốc về. Ngạc nghiên khi cá đối, cá trích được chài nặng trĩu mỗi
lần quăng lưới hoặc mùa rong tỏa mùi nồng nồng khó quên rồi đem về nhà,phơi khô
nấu nước,nấu chè ăn cho mát .
Bãi Trước thân thương kéo dài đến hết khu vực
Cầu Đá, nơi bến tầu cánh ngầm bây giờ tiếp đó là Bãi Dứa, Ô Quắn nhưng những bãi này không
nổi tiếng bằng Bãi Sau tên hoa mỹ là Thùy Vân,Bãi Sau dài hơn 8 km từ chân Núi
Nhỏ đến Cửa Lấp, bãi cát vàng óng,
sóng cuộn cao vào mùa nước lớn cho ai kia thích đùa với sóng,nhưng cần thận trọng kẻo bị sóng cuốn
nguy hiểm tính mạng như chơi.Bãi Sau, nơi mà dịch vụ du lịch ngày càng phát
triển nuôi sống bao thế hệ cư dân,thủa cách nay mấy mươi năm Bãi Sau đứng trên
bờ có thể nhìn thấy biển,ngắm mặt trời mọc lúc bình minh đỏ ối nhiều mảng màu
thật đẹp.Ở Vũng Tàu có điều rất tuyệt là có thể trong ngày sáng ngắm mặt trời
mọc ở Bãi Sau, ngắm mặt trời lặn lúc chiều tà ở Bãi Trước,Bãi Dâu...mấy ai ngắm mà không bâng khuâng về thiên nhiên biển trời hoàn hảo đẹp mê
hồn.
Bãi Sau, nhìn phía xa xa là Hòn Bà ,hòn đảo nhỏ vào ngày nước xuống trong
tháng có thể lội ra viếng chùa rồi vào dễ dàng, hoặc phóng tầm mắt phía xa là
dãy núi biển Long Hải chập chùng biển rộng.Ngày còn đi học,khi được nghỉ giữa
giờ là đám học sinh rủ nhau dạo biển, ghé quán Thằng Cuội ăn Yaour hay uống
nước chanh đường rồi hẹn hò,sau này có thêm món sữa đá chanh cũng mê hoặc không
kém.Phần lớn học sinh nữ ra Bãi Trước đi dọc lên dốc núi là Tịnh Xá Ngọc Bích,
chùa Từ Quang lòng thầm nguyện cầu học thông, thi đậu vào mỗi mùa thi hoặc cầu
cho ai đó chốn trận tiền an lành trước hòn tên mũi đạn.Và tôi, cũng chẳng khác gì chúng
bạn! cũng mộng mơ cầu nguyện, hẹn hò khi trái tim tuổi 16 ngập tràn hoa hồng
tình yêu lãng đãng.
Bãi Trước, Bãi Sau Vũng Tàu ngày càng thay đổi! Đô thị hóa khắp nơi và tràn
ngập du khách đông đúc vào cuối tuần hay lễ hội.Vũng Tàu thênh thang nhiều con
đường đẹp mang dáng dấp hiện đại,đẹp lộng lẫy ngày đêm và đông đúc cư dân khắp
nơi đổ về sinh sống.Những ngôi trường xưa chỉ còn tên gọi đã được xây lại to
rộng hơn,riêng ngôi trường tôi học suốt 6 năm là trung học Thánh GiuSe Vũng Tàu cạnh ngôi nhà thờ Vũng Tàu cổ kính này mang
tên khác: “Nhà Mục Vụ” để dạy Giáo lý sau 30 tháng 4 năm 1975 là trường trung
học cơ sở Châu Thành.Ở ngôi trường này có con
đường vài trăm mét là đến Bãi Trước đón làn gió biển mặn mà mát dịu.
Tôi vẫn thích Bãi Trước với những bờ kè từ bằng đá chẻ, rồi phủ xi măng cho
đến nay lát đá hoa cương bóng loáng, nơi cho tôi ngồi lặng thầm nhìn phía cuối
chân trời biển rộng ấy là cuộc tình hò hẹn xa xôi, là tiếng tạm biệt không ai
muốn vào những ngày dữ dội của lịch sử.Bãi Trước, Bãi Sau những cây lá ngày xưa
giờ mai một cứ là nhói đau mỗi khi hồi tưởng.Chao ơi! Khoảnh khắc kỷ niệm một
thời học sinh chìm khuất, một thời tình tan đau thương nhạt nhòa,đám học sinh ngày nào đã
bốn phương trời tìm mãi kỷ niệm xưa.
Đang vang trong trái tim tôi giai điệu nhạc
nhẹ tênh hoài cảm bạn à.
PHAN THỊ VINH
Bãi Tầm Dương ( Bãi Trước )
Bãi Dâu
Bãi Dâu
Bãi Dứa
Bãi Thùy Vân ( Bãi Sau )
Bãi Ô Quắn
Hình ảnh tư liệu : Lương Hữu Phước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét