Trời
Vũng Tàu tháng 12 mùa Giáng Sinh đã bắt đầu, khắp nơi vang vang tiếng nhạc mừng
Chúa giáng trần, nhưng tuyệt vời, lộng lẫy nhất là những nơi trang hoàng lấp
lánh cây thông, ông già Noel và xe tuần lộc hút mắt người xem.Phố phường lung
linh hơn nhiều và các nhà thờ đã bắt đầu kế hoạch trang hoàng mừng đón đêm
thánh vô cùng…đêm Chúa hài đồng sinh ra đời, đem bình an đến cho người thiện
tâm.Biển cũng đẹp hơn, lấp lánh ánh bạc từng con sóng vỗ bờ khiến lòng người
thoải mái, bình yên chuẩn bị cho năm mới 2016 nhiều tin yêu hy vọng.Ừ nhỉ! 365
ngày sắp qua với những ồn ào náo nhiệt của cuộc sống thế kỷ 21 tưng bừng, thế
kỷ của thời đại toàn cầu hay như thế nào đi nữa thì tất cả đều phát triển đều
đặn,con người vẫn sinh sôi sống trong tình yêu bao la của Đức Phật nhân từ, của
Thiên Chúa toàn năng cùng các đấng huyền vi khác.
Thắm
thoát mà hơn bốn mươi năm, lứa học sinh 67-74 trường Trung học Thánh Giuse Vũng
Tàu lớp tôi đã ra trường bôn ba đường đời vạn dặm, lâu lâu gặp nhau vui vẻ bằng
những lần họp mặt vui mừng, những lần đón bạn phương xa cách nửa vòng trái
đất…cứ thế mà quên rằng tuổi mình đã là nội, ngoại, là tóc bạc da mồi nhưng vẫn
còn thanh xuân trẻ như thủa còn bên nhau lớp học, sân trường cười vui, lâu lâu
ngồi quán cà phê tán dóc, hát Karaoke mà ngắm nhìn nhau lạ lẫm, có đứa chẳng
còn chút nét xưa cho tôi nhớ nếu không gợi lại tên, tánh nết thủa còn đi
học.Thiệt là tuyệt nếu nghĩ lại…hơn 40 năm, nào ngắn ngủi gì?
Vậy
đó,như thế nào thì tất cả là niềm vui, duyên may gặp lại cùng cái tâm kết nối
bạn bè của chủ Blog Chung Một Mái Trường Lương Hữu Phước theo gợi ý của Lâm Thị
Phượng cứ thế mà liên kết lại ,tìm nhau đầy ắp yêu thương mặc cho dòng đời trôi
hoài theo con tạo xoay vần trăm năm một kiếp con người.Mặc cho khoảng thời gian
gián đoạn vì biến cố lịch sử nổi trôi, tôi và bạn bè lại gặp nhau, mừng vui đến
ngỡ ngàng, không ngỡ ngàng sao được sau bao năm thăng trầm cuộc sống, thử thách
cũng nhiều nhưng vẹn nguyên vẫn là thủa cùng bên nhau hai buổi đến trường, cùng
chung Thầy Cô, bạn bè yêu dấu và bầu trời trong xanh, biển trong xanh ở xứ Vũng
Tàu mơ mộng, có bao nhiêu là kỷ niệm thủa mới biết yêu, kỷ niệm những lần cắm
trại vui chơi, những mùa hè chia tay bịn rịn.
Ừ!
Đời bôn ba, thăng trầm vạn nẻo để có những giây phút hiếm có gặp nhau tâm tình
chia sẻ và cho tôi niềm cảm xúc tuyệt vời, ngồi lắng đọng ngắm bạn bè mình, ghi
nhớ những yêu thương rồi do có lúc quá bận rộn, biến động cuộc đời tôi tạm
quên, tạm khép dòng suy nghĩ và những trang viết chia sẻ kỷ niệm là lúc tôi cảm
thấy mình cô đơn nhất về mảng ký ức kỷ niệm tuyệt vời không bao giờ trở lại
ngày xưa.Có lúc ngồi giữa bạn bè thời đi học, tôi hiểu sự ấm áp của tình bạn,
hiểu về niềm hạnh phúc mình đang được tận hưởng mà vô cùng cám ơn bạn bè có
khoảng trời riêng quý báu không gì so sánh được.Đó là thân thương thời tuổi
trẻ, lúc thanh xuân vừa chớm nét bâng khuâng cho gió xuân về .
Khi
tuổi hoàng hôn,khi nắng chiều vừa dịu xuống không còn gay gắt nữa thì bạn bè
gặp lại, tôi vẫn thấy có còn hơn không! Chẳng muộn màng gì dù cuộc sống còn tất
bật lo toan, còn như thế nào thì cũng đã yên bình lắm rồi, hãy an vui cho chuỗi
ngày tháng 40 năm còn lại của thời gian sắp tới bạn bè mình có được.Thế
đấy, trần gian mênh mông cũng chỉ là trái đất tròn mà đại dương đã chiếm 70%, trong
thế giới đông người, chúng ta làm bạn rất nhiều người nhưng bạn 6 năm trung học
không nhiều, vì thế sao lại không quý chứ???.Tôi trộm nghĩ vẩn vơ như thế, có
thể hơi phiến diện nhưng đó là sự thật mà đến mấy mươi năm sau ngày ra trường,
ngày chia tay để bước vào đời bây giờ tôi mới cảm nhận ra điều thật mà lạ này.
Biển
có thay đổi chăng sau bao năm ? với tôi biển cũng thay đổi nhiều vì sự tác động
của con người, có những bạn bè đi xa trở về lạ lẫm và sóng biển theo tôi bây
giờ dữ dội hơn thì phải, những bờ kè hiện đại hơn…mất nhiều những viên đá cuội
chân bờ mà ngày xưa chỉ ngắm thôi đã mềm con mắt.Bờ biển cũng khác, chưa kể
việc lấn biển của những nhà hàng, quán xá nằm ra sát biển hơn ngày xưa và những
con đường hiện đại, thênh thang rực rỡ ánh đèn lúc đêm về càng thêm mê
hoặc.Vũng Tàu lộng lẫy tươi mới hơn sau mấy mươi năm, đắm đuối lòng người hơn,
nhiều kỷ niệm hơn cho những người sống mãi nơi đây bạn ạ.
Vui
với những khoảnh khắc bạn bè sau bao nhiêu năm, lúc suy nghĩ trầm lắng, cuộc
sống đã nhẹ nhàng hơn trong lốc xoáy cuộc đời chính là liều thuốc bồi bổ hoàn
hảo trong muôn vàn phương thuốc dưỡng sinh tìm niềm tươi trẻ cho mình.Không
tin, bạn cứ thử ngẫm và nghĩ rồi cảm nhận lúc khí trời trong năm đã dịu
mát, lúc mùa Giáng Sinh và năm mới 2016 sắp về.
Mến
chúc các bạn Chung Một Mái Trường an vui,khỏe mạnh và bình yên hạnh phúc tràn
đầy nhé.
PHAN
THỊ VINH.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét