40 năm trước,chúng ta còn ngồi với nhau chung một mái trường,cùng học,cùng chơi, cùng cười,cùng giận về những chuyện không đầu không đuôi và đâu đó có những ánh mắt nhìn nhau trìu mến đến kỳ lạ,cho mượn cuốn tập đã là một niềm vui,xài chung cây bút cũng gọi là kỷ niệm, có những bức thư viết hoài không dám gởi,có những lời lẽ giử kín đến bây giờ.
Rồi chúng ta lớn lên theo dòng thời gian,tan rả chìm khuất theo số mệnh của từng người,có những người hôm nay vẫn còn đó,an nhàn ngồi pha trò cho con cháu ,có người hôm kia vẫn còn đây và cuộc sống đang còn nhấn chìm họ trong gian nan cùng cực.Áo chúng ta cùng một màu trắng tinh trong trường học nhưng ở trường đời áo chúng ta lại có đủ các sắc màu,không cùng kiểu dáng.Hôm nay ta ngồi nhìn nhau,biết bao sự suy nghĩ trào dâng ,nhưng thôi! còn gặp lại nhau là quý lắm rồi vì có những người bạn chúng ta đã không may mắn được như vậy .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét