CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI " CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG" CHÚC CÁC BẠN MẠNH KHỎE,VUI VẺ VÀ HẠNH PHÚC.

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

MỪNG NGÀY PHỤ NỮ VIỆT NAM 20/10



ĐÔI BÀN TAY
Nhờ có đôi bàn tay ấy mà bếp lò ấm cúng, nhà cửa sạch sẽ tươm tất. Bàn tay đã từng nắm lấy đôi bàn tay nhỏ để dìu từng bước chân chập chững vào đời. Bàn tay sửa lại cổ áo với ánh mắt âu yếm yêu thương khi đưa tôi đến trường và xoa đầu mỗi lúc tôi than “ Đau đầu quá Mẹ ơi !”
 Không biết tự bao giờ, tôi có thói quen hay để ý đến bàn tay của bất kỳ người phụ nữ nào nếu có dịp gặp gỡ, rồi so sánh với bàn tay Mẹ  mà thấy xót lòng !
          Mẹ có những ngón tay to, da không mịn màng, móng tay chưa một lần đến tiệm sơn cắt, bàn tay có những vết chai dày theo năm tháng… Nhưng với tôi, bàn tay Mẹ đẹp nhất trong những bàn tay phụ nữ tôi đã từng gặp . . . đôi bàn tay Mẹ thật ấm áp, chất chứa đầy tình yêu thương bao la. Trong vòng tay Mẹ tôi luôn có cảm giác bình yên và được che chở.
Suốt cuộc đời này tôi vẫn nhớ hoài ngày ấy, ngày tay Mẹ run run cầm nén nhang trước bàn thờ chồng trong ngày vu quy của con gái.
 Tôi chắc chắn rằng : Phụ nữ chúng ta ai cũng đều có đức tính hy sinh, dành tất cả những gì tốt đẹp cho chồng, cho con. Đôi bàn tay của người phụ nữ làm nhiệm vụ thiêng liêng là giữ lửa cho gia đình. Trong ngôi nhà nhỏ hẳn sẽ lạnh nếu như thiếu vắng đôi bàn tay ấy.
Nhân ngày 20 tháng 10, tôi xin gửi chút tâm sự về người Mẹ đã từng chịu sương gió, gian nan trong quảng đời mình.


          VẮNG EM
Ngôi nhà nhỏ hôm nay sao vắng quá
Buổi cơm chiều ảm đạm chẵng trôi qua
Nghe thằng Út chê canh không được ngọt
Cá kho tiêu mặn chát tái đầu môi
Anh nhìn con, cũng chỉ biết mĩm cười
Chúng buông đũa nhìn mâm cơm ngao ngán
Ngày qua ngày, tháng đi qua theo tháng
Ôi ! vô tình anh có nghỉ gì đâu
Công việc của em ngập phủ đầu
Rời công sở, về với căn nhà nhỏ
Nhanh tay chế biến món cá kho
Đúng hương vị mà anh hằng ưa thích
Trời mưa, củi ướt khói loang  mù mịt
Mắt em cay, môi vẫn nở nụ cười
Giọng hát khẽ để quên ngày vất vả
Ngôi nhà nhỏ hôm nay sao vắng quá
Một chút buồn nhoi nhói ở trong tim
Cơm dọn ra sao tất cả im lìm
Nghe thiếu vắng lời em mời, em gọi
Vợ chồng mình như đũa có đôi
Nhà lạnh vắng thiếu em rồi đó “vợ”
Các đấng phu quân cố gắng quan tâm đến một nửa của mình nhé !
 Ngày 16/10/2013
Lê Thị Ngọc Liên

  Ảnh minh hoạ : William Hall

Không có nhận xét nào: