Quả đúng như thế, phải nói là chúng tôi rất có duyên với nhau. Cái duyên cũ bén rễ với vợ chồng ông chủ Blog chungmotmaitruong mấy mươi năm rồi, theo thời gian đưa đẩy chúng tôi đến với cả nhóm, các anh chị CMMT thật tự nhiên và thân tình như quen đã từ lâu .Ồ, dù gì thì cũng là cư dân Vũng Tàu, là láng giềng mà. TH Thánh Giuse –TH Vũng Tàu, hai ngôi trường cùng nằm trên một con đường chỉ ngăn cách bằng một ngôi Giáo đường nhỏ, hiền lành.
Ngày 14.7, đáp lời mời của anh Phước, chúng tôi 5 người: Dũng, Thắng, Tùng, Hồng Anh và tôi cùng nhau vui vẻ kéo đến NH Au PaGolac để dự sinh nhật Blog CMMT (theo lời anh Phước, chính thức SN blog là 19.8, nhưng vì ngày đó anh không có mặt ở VT, lại nữa do hiện giờ vợ chồng người bạn từ Úc về chơi đang có mặt nên SN được tổ chức sớm hơn, anh còn nói:” bây giờ người ta còn chọn ngày để ..đẻ cho đẹp còn được nữa mà” ).
Phải nói là chúng tôi đã có một buổi tối bên nhau thật vui vẻ, bàn tiệc được đặt ngoài trời đêm mát mẻ ở một góc riêng rất thoải mái, tiếng nói cười râm ran trong tiếng nhạc Trịnh nhẹ nhàng tự sự thật ấm áp.Buổi tiệc được Chủ blog tuyên bố lý do khai mạc thật ngắn gọn, mọi người nâng ly chúc mừng và cùng nhau quay quần bên những món ngon quen thuộc, bên những ly rượu cay mà say nhẹ trong niềm vui chung…Tôi và chị Thu được …”săn sóc” thật ưu ái với riêng mấy món chay, thật quá ngại ngùng!( phải gửi lời cảm ơn thật nhiều đến chị Mai Yến vì đồ chay ngon quá). Quả trái đất tròn, hóa ra có nhiều thành viên của CMMT, tôi đã quen từ rất lâu nhưng không ngờ lại là bạn học của vợ chồng Chủ Blog như: chị Lại, chị Hường, chị Vinh(cây bút số 1 của Blog),chị Thu, Phi Phượng vợ anh Chánh,chị Mai Yến, chị Trần Yến, còn lại, nhìn ai cũng thấy rất quen, nhưng chỉ chưa nhớ ra đã từng gặp nhau ở đâu thôi nên thật sự cảm thấy rất gần gũi…Lần đầu tiên được họp mặt cùng các anh chị nhưng tôi cảm nhận một điều, hầu như tất cả các thành viên (90%) của nhóm CMMT rất giống nhau ở 1 điểm là” chơi hết mình”. Thật vậy, các anh chị thật sôi nổi, thật vui nhộn, không ai nghĩ đây là những khuôn mặt của các ông bà nội, ngoại xấp xỉ U60( cái tuổi ngày xưa các cụ đã cho phép gọi là thọ, còn trên đấy là thượng thọ) Ôi trời ơi, đúng là “ Những người Trẻ lạ lùng”.
Sau màn tiệc tùng ấm bụng, mọi người bàn nhau chọn điểm hát karaoke( theo lời chị Vinh thì đây là ..lệ rồi, bao giờ cũng vậy). Dù sáng ngày hôm sau, phải đi Tiền Giang sớm, tôi cũng không thể nào từ chối “ tăng 2” nầy bởi Kim Hà đã đòi tôi làm tài xế và chị Vinh thì cứ:”Em phải đi với tụi chị cho trọn chớ, đi cho dzui”. Thế rồi …hai mươi người rồng rắn nhau đến Marestic là nơi được thống nhất chọn sau cùng, cả bọn vào thang máy ồn ào, huyên náo đến nỗi thang máy cũng ..khủng hoảng suýt khựng lại ( Đã có dòng chữ cảnh báo…) Rồi tất cả cùng yên vị trong gian phòng VIP được trang trí bắt mắt rộng rãi. Phải công nhận các anh chị có..trình độ vui chơi rất cân tài cân sức đầy vui nhộn, ai cũng có thể cầm micro hát với thang điểm trên 90-100, tôi mới biết CMMT có những giọng hát truyền cảm bất ngờ, người hát, người dìu nhau du dương trên sàn như trong phòng trà chính hiệu cùng những tràng cười nghiêng ngã do tài pha trò của anh Chánh, anh Hộ, chị Loan, chị Yến.. CMMT thật xôm tụ, một lúc những 2 máy quay phim và một máy chụp hình liên tục làm việc để ghi lại những khoảnh khắc khó quên của nhóm mình…Tôi càng bất ngờ hơn khi được nghe chị Vinh, chị Từ Tâm và Thảo (vợ anh Xuân) cùng cất giọng ngọt như đường trong bài vọng cổ “Nửa đời hương phấn”. Không thể ngờ chị Vinh lại đa…năng như vậy, thật đáng nể.
Bao lần dợm đứng lên xin phép về trước, vậy mà cuối cùng tôi đã ngồi lại đến vãn vì không khí đầy hấp dẫn và sôi động của mọi người , mãi đến gần 11h đêm tất cả mới từ giã không gian đầy ắp tiếng cười, kéo nhau ra trước sân Marestic chụp mấy tấm ảnh lưu niệm rồi mới chịu chào tạm biệt nhau ra về trong làn gió đêm mát rượi… Về nhà đã hơn 11h, tôi cứ nhớ mãi nét mặt vui trẻ của từng người và thầm mong ai cũng giữ mãi được niềm hạnh phúc của tuổi già viên mãn hiếm hoi nầy bởi đâu dễ gì có được. Xin chúc tất cả các anh chị CMMT luôn giữ được niềm vui trong suốt quãng đời còn lại, chúc blog chungmotmaitruong ngày càng khởi sắc…
“ Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ” huống chi chỉ lẩn quẩn trong mảnh đất Vũng Tàu bé nhỏ nầy, mong lại có ngày hạnh ngộ!
Trần Thị Ái Nhân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét