“Một lần, nhà vua quyết định đi săn. Ông gọi người hầu thân cận vào, dặn phải trông coi công chúa cẩn thận và phải thực hiện mọi mong muốn của công chúa, nếu không sẽ bị chém đầu. Đêm đến, công chúa gọi người hầu vào phòng ngủ. Người hầu bước vào phòng. Công chúa trần truồng trên giường nói:
- Ta đang rất lạnh!
Người hầu tìm thấy cái chăn trong phòng đắp cho công chúa rồi bỏ đi.
Đêm hôm sau, cũng vẫn tình huống như hôm trước, chỉ khác là trong phòng không có cái chăn nào. Người hầu liền giật cái rèm treo ở cửa sổ xuống, đắp cho công chúa và cũng bỏ đi.
Đêm thứ ba thì cái rèm không còn nữa và người hầu buộc phải cởi áo của mình đắp cho công chúa.
Nhà vua đi săn trở về. Ngài cho gọi cả công chúa và người hầu đến hỏi:
- Nào, người hầu của ta, ngươi hãy cho ta biết ngươi đã thực hiện các nghĩa vụ của ngươi ra sao?
- Muôn tâu bệ hạ, thần đã thực hiện mọi mong muốn của công chúa rồi ạ.
- Thế còn con, con có thể nói gì, công chúa?
- Hắn ta chẳng thực hiện một mong muốn nào của con cả!
- Thế thì, ngươi hãy chuẩn bị, sáng mai, ta sẽ cho đao phủ chặt đầu ngươi.
- Ngươi có thấy đống cỏ khô đó không? Hãy đến đó và ăn đi!
- Để làm gì?
- Bởi vì ngươi là con lừa!”
Kể đến đây, cả hai người trong toa tàu cùng cười phá lên vì người hầu ngu ngốc kia… Nửa ngày sau, người phụ nữ phải xuống tàu… Người đàn ông giúp chị ta mang những cái túi và vali nặng ra khỏi tàu. Trước khi chia tay, người phụ nữ đưa cho người đàn ông một ít tiền.
Người đàn ông liền nói:
- Cô ơi, cô làm sao đấy. Đơn giản là tôi muốn giúp cô thôi mà!
- Không. Anh không hiểu ý tôi rồi. Tiền này để anh mua… cỏ khô.
( Internet )
2 nhận xét:
Câu chuyện ngụ ngôn bên trên có thể chỉ là suy nghĩ một chiều.
Sao mình không suy nghĩ thêm: Người hầu và người đàn ông ấy không ngu mà vì lòng chung thủy với vợ nhà (hay người yêu) cho dù bị cám dỗ.
Ngạn ngữ Tây phương có câu: Xa Mặt Cách Lòng (Long des yeux, long du cœur ), nhưng có cần xa mặt đâu khi lòng không còn yêu thương nhau nữa.
Thỉnh thoảng nghe các anh chị mà vợ chồng tôi quen biết chia sẻ chuyện mái ấm gia đình, tôi thường nói: Khi người ta không còn yêu thương nhau nữa, thì có cần đi đâu mới thay lòng đổi dạ.
Hôm vừa rồi đi dự tiệc cưới của hai cháu kia, nghe cô bạn của cháu ấy chia sẻ thấy mà hạnh phúc: "... Chọn người mình yêu thương chưa phải là yếu tố chính, mà yếu tố chính là không thể thiếu vắng người ấy trong cuộc đời của mình..."
Quá đúng.
Đăng nhận xét