CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI " CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG" CHÚC CÁC BẠN MẠNH KHỎE,VUI VẺ VÀ HẠNH PHÚC.
Hiển thị các bài đăng có nhãn CÁC BẠN VIẾT. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn CÁC BẠN VIẾT. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 26 tháng 3, 2018

CÙNG NHAU HẸN GẶP


Tháng ba, Vũng Tàu có những cơn gió chướng ầm ào thổi, biển vẫn mênh mông ngăn cách bến bờ. Sáng, trưa, chiều, tối không gian ấy đón nhận những tâm tình của những bạn bè thời trung học xa lắc tưởng chừng khó gặp hàng mấy mươi năm, đúng ra gần nửa thế kỷ cho chúng bạn kết nối lại. Nếu bạn nào học từ lớp đệ thất năm 1967 thì nay cũng là trên 50 năm, khi ra trường 1974 thì cũng lâu ơi là lâu rồi, mấy mươi mùa hoa phượng đã trổ lúc sang hè rực rỡ, tô điểm trên sườn Núi Nhỏ, Núi Lớn, chấp chới ở sân trường lập lòe như đốm lửa khiến trái tim của những đứa học trò ngày nào bỗng co thắt lại.
Bạn bè, trong đó có tôi niên khóa 1967- 1974 trường Trung học Thánh GiuSe Vũng Tàu, ngôi trường được thành lập từ năm 1961 đã ươm biết bao là kỷ niệm, khát vọng yêu thương, nhưng mộng mơ ngoài cửa lớp đong mãi, đong hoài theo dòng thời gian trôi, nơi ấy cũng lén lén hẹn hò, cũng vụng về trang thư tình viết vội, đọc đến thuộc lòng những dòng chữ viết màu tím trên trang giấy perlure mỏng manh màu xanh, vàng, hồng nhạt lãng mãn đến độ bất ngờ. Ngày xưa học trò là vậy, lãng đãng trong sáng đến lạ lùng để có những cuộc hẹn hò dạo biển, nghe gió và sóng ầm ào mà run run không dám nắm lấy bàn tay nhau chỉ một lần.
Rồi ngày ra trường năm 1974, cuộc chia tay vội vã khó quên, khó tả về cảm xúc cùng những lo âu ở khung trời đại học, ở trường đời, nơi chiến trường cũng là sự bất an làm cho những trái tim non nớt của bạn bè, của riêng tôi luôn thấp thỏm lo âu.Cứ thế, dòng thời gian cuồn cuộn thách thức đến mấy muơi năm sau, chính thức là mấy chục năm chìm nổi, đổi thay về một thay đổi kinh khủng, khắc nghiệt dẫn đến bạn bè ly tán, cuộc sống tan hoang khiến biển cuồng phong bão dữ…tôi và các bạn mới gặp lại nhau giữa bao nhiêu thăng trầm vẫn còn đa đoan.
Phải thân tình mà kể, các bạn từ bên kia đại dương đã trở về cứ thế đong đầy những lần gặp mặt, kết nối yêu thương để chợt giật mình thảng thốt, bạn bè thời đi học từ thủa trẻ thơ mà nay đã là ông bà…Mỗi lần gặp được các bạn, tôi cứ mãi bâng khuâng, ngắm mãi những gương mặt ấy, nghe các bạn tâm tình, những ánh mắt nụ cười cứ thế ấm áp sẻ chia. Tên của các bạn khiến tôi nhẩm hoài để thấy rằng gặp nhau, kết nối trái tim chính là điều quan trọng, nồng nàn, dễ thương đến lạ.
Đầu tiên là bạn Trịnh Hoàng từ Mỹ về, ánh mắt, nụ cười tươi nhẹ nhàng, thân tình khi tiếp chuyện, bạn Lâm Phượng trẻ đẹp đã cùng Lương Hữu Phước làm nên kỳ tích trang Blog Chung Một Mái Trường tạo bao cảm xúc để tôi đêm về viết bài gửi đăng chuyện trên trời dưới biển thủa áo trắng, sân trường, chuyện hẹn hò gặp mặt cà phê, nhà hàng của những lần các bạn phương xa chiêu đãi. Đồng Thái Xuân về ấm áp bao lần gặp mặt tâm tình, những lần này có chuyến đi Cần Giờ thăm bạn Sanh, Đậm vui vẻ khó quên. Bạn Ngạc Mai Lan, Tống Thị Thanh, Tạ Lượt… Bạn Mỹ Loan một trong 5 đứa bạn Ngữ, Mai Oanh, Thanh Xuân cùng tôi suốt những năm tháng bên nhau học tập chuyên cần. Phạm Cộng Hòa gặp tại Lan Rừng Resort cùng Mỹ Loan, Bạn Huê Đỗ tại quán Hồ Bàu Sen, Bạn Trương thị Kim Hồng gặp lần đầu tại quán Cà phê Sách Ngọc Tước, Bạn Mai Oanh về gặp tại Café Galaxy sau Nhà Thờ và nhà hàng Gành hào 1, Mai Oanh cũng đã cùng bạn Phước- Kim Hà xin lễ cầu  cho bạn Thanh Xuân siêu thoát…
Dương Thị Từ Tâm-Phan Thị Vinh
Tôi, kẻ luôn bận rộn với những chuyện khó nói cũng ráng góp mặt những buổi bạn bè phương xa về, những hỷ sự, vui vẻ kỷ niệm của bạn bè trong nước, gặp mà bụng dạ cứ lãng đãng bao chuyện vương mang rồi thương quá chừng, thương tình bạn đến nay mấy mươi năm vẫn nồng ấm, chan hòa. Ai cũng nói đời ngắn lắm, trăm năm trôi qua nhanh như gió thoảng và bạn bè cứ thế gần nhau, gặp để thêm thân tình, quý mến là đủ thấy đời vui, hạnh phúc khó mua được bằng tiền…Còn ai nữa bạn bè phương xa hay gần trong nước? chỉ cần gặp là đủ vui, thêm thân thương thấm đẫm màu phượng đỏ cuối ngày hè.
Nguyễn Thị Kim Hà - Đỗ Thị Huê
Cuộc sống thăng trầm đa đoan, ai cũng có số phận riêng nhưng tôi luôn tin tình bạn học vẫn hoài thấm đẫm chân tình, giống nhau. Tình cảm ấy mềm mại, dịu êm như con sóng biển vỗ về những lần gặp mặt để nói cười hân hoan nhắc chuyện thủa mới biết hẹn hò, thương ai đó mà không dám ngỏ, chuyện của ly đậu đỏ bánh lọt, ly chanh đường, ly sữa đá chanh chiều mưa lạnh toát cứ thế tìm về ẩn hiện bâng khuâng. Ừ, tuổi học trò mà! Những đứa học trò mới thủa nào bây giờ đã chững chạc, đã con cháu thành đạt ngồi nhắc nhau mãi chuyện mấy mươi năm tưởng chừng đã quên mà vẫn nhớ.
Nguyễn Hồng Phượng - Trần Thị Yến
 Đời lắm phong ba cũng đã chịu thua sau bao năm tứ tán, tôi và các bạn vẫn gặp nhau dù chỉ một lần cũng đủ hiểu rằng chuyện bạn thời trung học, thủa đẹp nhất, trong sáng nhất của đời người tiếp nối. Tháng 3/2018, có 3 bạn về từ nơi phương trời ngăn cách một đại dương là Kim Hồng đã quay về Mỹ, Bạn Huê Đỗ chiều 21/3 mời họp mặt tại nhà hàng Ốc tự nhiên trên xa hơn Dinh Ông Thượng để tạm biệt về Mỹ. Không gian ấy, khoảnh khắc ấy biết bao kỷ niệm khiến tôi cứ bồi hồi, tôi cũng biết rất rõ bạn Huê Đỗ cũng như các bạn khác chia tay là lưu luyến.
Hoàng hôn trên Bãi Tầm Dương
Đường phố tấp nập đông người, đèn sáng lung linh không như Vũng Tàu mấy mươi năm trước. Tôi lại vòng xe qua đường Trần Hưng Đạo, rẽ ngang đường Thống Nhất ngắm Ngôi Nhà Thờ Vũng Tàu cổ kính và Trường xưa để nghe vọng về vùng ký ức một trời thương nhớ. Mến chúc Bạn Huê Đỗ, Bạn Huỳnh Miêng về lại nhà bình an, hạnh phúc. Hẹn gặp lại các bạn thân thương, yêu quý nhé.
PHAN THỊ VINH

Thứ Ba, 13 tháng 3, 2018

TÌNH BẠN MÃI ĐONG ĐẦY



( Chúc mừng sinh nhật Lương Hữu Phước 4/3/2018)
Tháng ba năm nay, khi chùm lá vẫn còn xanh biếc, hoa vẫn còn rực rỡ sắc màu, biển thắm màu xanh ngút ngàn con sóng trắng vỗ bờ. Những cơn gió thổi qua tầng lá gieo mãi trong tôi niềm rộn rã nhớ về ngày xưa đi học cùng những bạn bè tưởng chừng rất xa mà cũng thật gần. Xa vì sau bao nhiêu năm ra trường, bôn ba xuôi ngược gặp lại nhau ngỡ ngàng đến lạ lùng, phải nhắc hoài mới nhớ, lục tung bộ nhớ mới mơ hồ nhận ra đứa bạn hồi đó mặt mũi ra sao? Hình dáng thế nào? Tôi lại lang thang trở về chốn cũ đường xưa dẫn về ngôi trường có từ năm 1961, nơi ấy 6 năm tôi và các bạn khoác lên tà áo trắng, đong chữ và kiến thức  để mai kia vào đời.
Ngôi trường đó mang tên: Trung học Thánh GiuSe Vũng Tàu. Hồi tiểu học tôi học trường Nữ tiểu học Vũng Tàu, bây giờ là Trường Tiểu học Hạ Long, đến cấp 2 và 3 theo cách gọi bây giờ tôi học ở ngôi trường Thánh GiuSe VT ròng 6 năm từ đệ thất (Lớp 6) đến lớp 12 qua nhiều biến động cuộc đời. Vũng Tàu nhỏ bé, chỉ có biển là bao la mênh mông cho bọn học trò chúng tôi đầu trần, chân dẫm trên cát biển, tung tăng nghe gió mơn man dịu mát hoặc bắt những con ốc vôi, cồm cộp lặn dưới đá, chọn những viên đá nhẵn bóng được mài mòn theo thời gian ánh sắc màu thiên nhiên lạ lẫm.
Vậy đó, đong mãi kỷ niệm giữa tôi và các bạn cùng lớp, chung trường từ khi ra trường năm 1974 tính đến nay đã hơn nửa thế kỷ trải dài nhiều thăng trầm khắc nghiệt. Duyên lắm để chúng tôi gặp lại với những họ tên mà bắt đầu là Lương Hữu Phước kết nối qua trang Blog Chung Một Mái Trường. Lương Hữu Phước và vợ là bạn chung lớp Nguyễn Thị Kim Hà là cặp đôi hoàn hảo hạnh phúc. Cuộc đời muôn màu đã tô thắm thêm hạnh phúc của tất cả các bạn nói chung, hạnh phúc của đôi bạn Phước – Hà nói riêng thì hạnh phúc đã hiển hiện ấm áp vô cùng.
Tôi phải nói lòng vòng như vậy để chúc mừng tháng 3 có sinh nhật bạn Lương Hữu Phước 4/3 và bạn Hà Tôn Tẫn. Năm nay chỉ có Lương Hữu Phước mừng sinh nhật tại nhà hàng Lan Rừng và bạn bè tụ họp cũng nhiều hơn so với năm ngoái vì bạn Hà Tôn Tẫn ở Sài Gòn thăm con và cháu. Đây là lần hiếm hoi tôi đến được sớm hơn mấy phút để cùng các bạn chụp hình, lãng đãng hòa vào không gian hồ bơi tuyệt đẹp, ánh đèn lung linh như tình bạn học hơn nửa thế kỷ vẫn đong đầy. Sau đó tôi vẫn phải nuối tiếc về sớm hơn do bận việc.
Ừ, Phước nói mừng sinh nhật mình cũng là dịp để tụ họp bạn học… có bạn muốn tụ họp nhiều hơn. Với tôi, tình bạn thời đi học là vô cùng quý báu, đẹp như pha lê trong suốt khắc họa bao kỷ niệm thời áo trắng, thủa yêu không dám ngỏ, chấp chới ánh nhìn thôi cũng đủ nôn nao trái tim vậy mà rất ít, rất ít cặp đôi yêu và lấy được nhau mới lạ lùng. Sau bao nhiêu năm gặp lại, chia sẻ, đùa vui, trong màu tóc nhạt nhòa, dấu chân chim khóe mắt gì thì thời gian cũng hao gầy tất cả ước mơ, khát vọng đời người. Tôi hiểu và thêm quý mến chuyện tình Phước-Hà, quý mến gia đình của hai bạn với con cháu thảo hiền, thành đạt…đó là hạnh phúc.
Phan Thị Vinh-Trương Mỹ Dung ( đứng ) Huê Đỗ-Trương Kim Hồng-Kim Hà ( ngồi )
Buổi tiệc thật vui, các món ăn cũng rất ngon: Vịt quay Bắc kinh, bánh bao khiến Kim Hồng, Huê Đỗ tấm tắc khen, gỏi cổ hủ dừa, cá hấp, lẫu…mà tôi không nhớ hết cùng với các tiếng hát điêu luyện Huỳnh Xuân Hiệp, Mai Ngọc Yến, Phạm Công Chánh, Huỳnh Văn miêng... Năm nay, hai bạn Kim Hồng, Huê Đỗ ở Hải ngoại về cũng đã mời các bạn tiệc họp mặt tại nhà hàng Vạn Chài trước đó nhưng do bận rộn tôi cũng đến trễ rồi về sớm. Tôi biết các bạn chẳng chấp gì với những bận rộn do công việc của tôi ràng buộc, cũng mong các bạn bỏ qua khi sau này tôi ít viết hơn những bài mới vì thời gian hạn chế.
Trần Thị Yến-Huỳnh Văn Miêng
Vậy đó, đôi khi cuộc sống cứ đổi thay nhưng tôi tin tình bạn học mấy mươi năm luôn nồng ấm tràn đầy, trang Blog Chung Một Mái Trường luôn là nơi ươm giữ kỷ niệm yêu quý, ghi thêm, phát triển  từ những đứa học trò ngày xưa không còn trẻ vẫn gặp nhau, thân thương vui vẻ, hạnh phúc. Xin cứ vui, chan hòa tình cảm khi chúng ta đã có quãng trời thanh xuân tươi đẹp, có chung giai điệu 6 năm tiếng ve hòa sắc màu hoa phượng đỏ rực trời thương nhớ tuổi học trò đón mùa hè chia tay rồi lại đón năm học mới.
Nguyễn Văn Tâm-Hà Tôn Tẩn-Nguyễn Thắng-Huỳnh Văn Miêng-Phạm Công Chánh
Bạn Lương Hữu Phước, chủ Blog, nhiếp ảnh gia, biên tập đa năng luôn tạo điều kiện cho tôi bay bổng văn chương vào những giờ thư giãn, qua đây tôi được góp chút vị mặn mà của muối, ngọt ngào của mật để Blog Chung Một Mái Trường thêm sắc màu. Năm mới đã đến, nhanh lạ lùng khiến chúng ta ngỡ ngàng, lạ lẫm và ai cũng thêm tuổi mới, thêm hạnh phúc, thêm hy vọng năm mới an vui, mơ ước thành sự thật dù tuổi không còn trẻ nữa.
Nguyễn Văn Nam-Huỳnh Xuân Hiệp
Từ hôm mừng sinh nhật Phước, do bận việc nên tôi “nợ bài viết” dù vẫn nóng bỏng niềm vui rộn ràng khó tả. Mừng sinh nhật bạn cũng vui như sinh nhật mình, là dịp để thấy bạn bè tụ họp đông vui, để nghe những lời chia sẻ, tâm tình, để biết bạn vẫn khỏe, vẫn vui, vẫn bình yên, hạnh phúc. Thời gian cứ thế qua đi, chỉ có tình bạn mãi đong đầy như nước biển mặn mà, xanh thẳm thân thương, giữa bao đổi thay của cuộc đời, sóng gió chênh vênh gì thì cũng sẽ dịu êm mỗi khi chúng ta nhớ về nhau, bạn nhé.
Trời đêm tháng 3 vẫn còn se lạnh, tôi chạy xe chầm chậm ngang trường Thánh GiuSe xưa dưới ánh đèn, chợt tưởng tượng như thấy tấp nập những tà áo trắng tung bay lúc tan trường cách nay mấy mươi năm. Chao ơi! Hơn nửa thế kỷ rồi tôi vẫn ngu ngơ, lãng đãng mỗi khi có dịp dạo ngang nơi ấy đậm bao kỷ niệm khó quên thời đi học. Mơ mộng, mong ước là bất tận nhưng thời gian nào có chờ ai, biết vậy nên chúng ta hãy tìm hẹn nhau khi có dịp, nắm lấy bàn tay, chia sẻ nụ cười và chụp những tấm hình do bạn Lương Hữu Phước đang cùng ống kính ấy ngắm về phía bạn rồi bấm máy.
Chúc mừng sinh nhật bạn Lương Hữu Phước thêm tuổi mới thật vui, mạnh khỏe, bình an, hạnh phúc nồng nàn cùng đại gia đình, chúc Phước sáng tác nhiều ảnh đẹp, hay cho bạn bè thưởng thức nhé.
PHAN THỊ VINH
 Đỗ Thị Huê-Trần Thị Yến

 Huỳnh Xuân Hiệp-Nguyễn Văn Phúc
Mai Ngọc Thiện-Trịnh Văn Hoàng-Phu quân Kim Hồng
 Từ Thị Hằng
 Nguyễn Thị KIm Hà-Mai Thị Ngọc Yến

 Nguyễn Thị Kim Hà-Cao Thị Thu
Tác giả bài viết : Phan Thị Vinh
Tác giả hình ảnh : Lương Hữu Phước

Thứ Tư, 20 tháng 12, 2017

GIÁNG SINH HUYỀN DIỆU

GIÁNG SINH HUYỀN DIỆU
Trời se lạnh một chút, lắc rắc mưa bay khi Giáng Sinh đến thật gần.Vũng Tàu dịu mát như lòng người mát dịu yêu thương. Biển dù được dự báo cơn bão đang chực chờ ở Biển Đông cũng dịu êm hơn, sóng nhẹ nhàng như tháng 12 thời tiết đỏng đảnh, công việc chạy đua nước rút gì thì cũng tưng bừng đèn hoa lung linh. Giáng Sinh là mùa tình yêu, mùa cho nhân loại nhìn lại mình trong tình yêu bao la, nhân từ của Thiên Chúa từ khi còn là Chúa Hài Đồng, Ngài cũng đã đem đến cho con người niềm an lành,hạnh phúc, bình yên.
Khắp nơi, tiếng nhạc về mùa đông, về yêu thương, về những cuộc tình lâng lâng hạnh phúc lẫn khổ đau lại bắt đầu vang lên, gieo vào lòng người bao niềm suy tư khó tả. Yêu thương khó khăn đến thế nào thì chính là nhịp đập trái tim của Thiên Chúa dành cho loài người khi mùa Giáng Sinh về, khi ai đó chợt giật mình thấy thời gian trôi qua nhanh, thấy tóc xanh bạc màu, thấy đời chông chênh chìm nổi và quá khứ ẩn hiện phù du. Mừng Thiên Chúa giáng trần không chỉ có con chiên của Ngài, mà là cả nhân loại mong chờ từ sự mặc khải huyền diệu thấm đẫm sắc màu nhân hậu, tràn đầy tình yêu thương chan hòa nhân thế. Chúa Hài Đồng sinh ra từ nơi máng cỏ thấp hèn, sự hiện thân ấy chính là khắc họa điều đẹp như cổ tích, món quà quý dành đến muôn loài được nhắc nhở yêu thương.



Khuôn viên Nhà Xứ Vũng Tàu,khi xưa là sân Trường Trung học Thánh Giuse
Khuôn viên Nhà Xứ, Nhà Thờ Vũng Tàu năm nay được trang hoàng tuyệt đẹp, mãn nhãn dành cho bất kỳ ai ghé chân ngắm nhìn, lắng lòng mình để hiểu về sự toàn năng huyền diệu được đôi bàn tay của Thiên Chúa xòe ra, sẵn sàng cứu vớt, sẵn sàng ban phát niềm tin yêu hạnh phúc cho bất cứ ai tìm đến dưới chân, lặng thầm cầu nguyện. Thiên Chúa đơn sơ như thế nhưng huyền diệu lạ kỳ, mời gọi lạ kỳ, soi rọi từ những tăm tối nhất trở nên bừng sáng, là sự soi đường trong đêm lạnh lẽo. Hãy ra ngoài để ngắm nhìn sự yên lành hạnh phúc trong ánh sáng tôn vinh, cẩn trọng kính yêu Thiên Chúa và Mẹ Maria hiển linh để tìm thấy hòa bình, tìm thấy yêu thương, thôi hận thù, ganh ghét...mà sống trong niềm bao dung, nhân ái.
Mời bạn hãy bắt đầu từ Nhà Thờ Vũng Tàu, dạo quanh con đường bao bọc ngôi nhà thờ quen thuộc của bao thế hệ giáo dân, bao thế hệ học sinh của hai ngôi trường Trung học Vũng Tàu, Thánh GiuSe Vũng Tàu trước 1975 mà nghe hồn mình rưng rưng cảm xúc, rưng rưng một thời hò hẹn tuổi vừa mới lớn, tuổi chớm yêu trong chiến tranh dữ dội sôi sục hòa lẫn hạnh phúc của nụ hôn mềm, cái nắm tay, vòng ôm không đủ ấm thì đã chia tay. Vậy đó, hơn mấy mươi năm, tôi không còn trẻ nữa, sự lắng đọng tâm hồn chai cứng vẫn không thể xóa được cảm xúc mới lạ mỗi khi mùa Giáng Sinh đến được lang thang trên những con đường quen thuộc, nghe tiếng gió rì rào và ngọn đèn đêm tỏa sáng, tiếng lá vàng xào xạc bước chân ngày sớm đón bình minh.
Trải dài con đường từ Nhà thờ ra Bãi Trước, năm nay hàng cây được trang hoàng rất đẹp lung linh ánh sáng, lộng lẫy sắc màu khiến cho biển thêm hấp dẫn gọi mời. Bãi Trước bây giờ khác xa Bãi Trước lúc tôi còn là con bé lên 10 ngơ ngác rảo bước dưới những hàng bàng cổ thụ thủa nào, lúc tôi lâng lâng nghe nhịp trái tim mình rộn rã khi hẹn hò hắn lần đầu, lúc tuổi tròn trăng ở dốc đầu quán cà phê hướng lên núi có ngọn Hải Đăng sừng sững, những lần hẹn hò nghe gió mưa bay nhè nhẹ con dốc vòng ra Bãi Sau ngập gió buổi chiều đông, trên con đường ấy là những khúc hát được cất lên mượt mềm thấm đẫm yêu thương, là lời tỏ tình nhẹ như hơi thở trong lời ca khúc Giáng Sinh huyền hoặc.
Thủa học trò, mộng mơ chan chứa...cứ những tưởng tình yêu là bất tận, là thiên đường hạnh phúc đậm chất văn chương lãng mạn, là tiếng ốc biển giữa cát lặng thầm ấm áp, là tiếng rừng dương hòa tấu bản giao hưởng tình nồng muôn thủa khiến tim tôi đắm đuối ngọt ngào. Cứ thế, thời gian học trung học trong chiến tranh loạn lạc, trong bom gào, đạn xé cho đến khi tắt ngúm bao điều khó tả. Tình yêu trở thành vắng lặng, khuôn viên nhà thờ ngày nào nhạt nhòa hư ảo xa xôi đón tôi về những ngày tháng 12 cuối năm một mình lặng lẽ. Dù sao thì ngày xưa áo dài trắng tung bay chỉ còn là kỷ niệm sau bao năm miệt mài bươn trải chỉ đợi đêm về thầm thì: Mùa Giáng Sinh đó còn nhớ không anh...?
Ừ, mà thôi vậy! Kỷ niệm vui, buồn rồi cũng đã qua, đã trôi êm trong tâm tưởng những thế hệ một thời bão nổi mừng đón Giáng Sinh mấy mươi năm của cuộc đời mình. Tôi lang thang từ khi tháng 12 bắt đầu của năm, lang thang để tìm lại cảm xúc, nhớ bạn bè thời đi học, bạn bè mới quen, đã quen mấy mùa đón Thiên Chúa giáng trần cứ thế đậm đà, nhiều hơn cho đời bớt niềm cô quạnh. Tôi không quên đi ngang, ghé thăm những ngôi nhà thờ ngày nào từng đến...chỉ để hoài niệm, để lắng lại hồn mình bớt chênh vênh khi hoàng hôn về.Tất cả vẫn đẹp lộng lẫy trang nghiêm được tôn tạo, trang hoàng rực rỡ hay xây mới thì hồn tôi vẫn cũ, vẫn thấy mình như thủa nào đứng lặng lẽ dưới chân tượng Thiên Chúa, Mẹ Maria nguyện cầu thái bình, an lành.
Giáng Sinh chỉ còn vài ngày nữa Vũng Tàu đón cơn mưa đêm qua không đủ ướt vai mềm, không đủ gieo cái lạnh buốt bằng buốt lạnh của kiếp người Thiên Chúa đa mang để thức tỉnh sự mê muội bao năm rồi  cứ như hạt muối giữa đại dương. Tôi ngắm hoài thân hình của Chúa bị đóng đinh trên Thánh giá, máu chảy tràn mà rùng mình, mà hiểu hoài chưa thấu được sự hy sinh tuyệt vời ấy khi loài người cứ thế độc ác, tàn khốc giết hại nhau... rồi ngắm chúa Hài Đồng nằm trong máng cỏ để hiểu mình chỉ là hạt bụi dưới chân Ngài rồi lặng lẽ tìm sự bình yên, an lành.
Tháng 12 cuối năm, ánh sao giữa đêm đông lạnh lẽo và sự huyền diệu vô giá được ban phát từ trái tim đấng tối cao muôn đời soi sáng, khiến cho kẻ khốn cùng cũng thấy được sự nhiệm mầu tỏa sáng hy vọng, niềm tin chan hòa hạnh phúc. Vũng Tàu nơi tôi sống hơn 60 năm, hơn mấy mươi mùa đón Giáng Sinh an lành từ thủa còn cắp sách nay đã không còn trẻ nữa vẫn hồn nhiên tìm đến khuôn viên xa xưa ấy để thấy bình yên đến lạ lùng. Giáng Sinh là huyền diệu. Chúc mừng các bạn luôn hạnh phúc,an lành nhé.

PHAN THỊ VINH
Hình ảnh : Lương Hữu Phước


Thứ Năm, 18 tháng 5, 2017

BẠN VÀ NHỮNG THÂN THƯƠNG

Tháng 5, mùa hè đến vội cho những cành phượng vỹ trổ hoa đỏ rực hòa cùng trời xanh mây trắng, cho biển thẫm màu thương nhớ cùng bạn bè xa xưa thời đi học gặp nhau.Trong số đó có nhiều bạn cách xa một đại dương, ở bến bờ xa tít...nơi ấy có tuyết trắng mênh mông, có nhung nhớ ngàn trùng về mẹ,cha,anh chị em,bạn bè từng sống bên nhau thủa còn thơ ấu.Cuộc sống là khắc nghiệt, là chặng đường chia xa kể từ khi rời trường trung học hơn 40 năm mới gặp lại nhau là chuyện bình thường, biển Vũng Tàu lộng lẫy hai mùa mưa nắng càng ươm thêm tình bạn đẹp ấm áp khi gặp nhau.
Lần này thật vui khi bạn Kim Hồng và anh xã về thăm Mẹ đã thu xếp gặp bạn bè tại nhà hàng cà phê Sân Thượng, vị trí đắc địa ngắm cảnh biển Bãi Trước chiều hoàng hôn đẹp như tranh vẽ.Sau hai năm gặp lại kể từ ngày Kim Hồng về lần trước,lần này Kim Hồng vẫn trẻ đẹp, dễ thương luôn ít nói cười nhẹ nhàng trong sự náo nhiệt chung quanh.Bạn vẫn thế dù có chút lo âu vì mẹ chưa khỏe đang nằm viện, chiều bâng khuâng ánh mặt trời thấp thoáng sau những đám mây đen kịt tưởng chừng sẽ mưa rất lớn bỗng tan dần khi ánh đèn lung linh thắp sáng, dịu mát cho niềm vui tâm sự từ những đứa bạn tuổi không còn trẻ nữa.
Trên tầng cao, ngắm Bãi Trước tôi bất ngờ vì Vũng Tàu tuyệt đẹp và bạn Trương Thị Kim Hồng, một trong những bạn thời đi học đã khiến bao trái tim ai ngẩn ngơ rồi làm thơ gì đó tôi không biết, nhưng nay bạn vẫn thân thương như các bạn đã về lại VN mời gặp bạn bè...Tôi ngồi lặng ngắm các bạn,những người tưởng chừng rất khó gặp cũng đã về sau biến động mấy mươi năm trước, tưởng chừng rất khó gặp nhau vì xa cách nửa vòng trái đất,cách xa bởi biến động khó nói đã gần lại, ấm áp cho tình bạn thật gần
Vậy đó, cuộc sống đẹp cho những cuộc hội ngộ mà các bạn đã về cùng gặp nhau vui như chưa từng được vui kể từ ngày ra trường trung học Thánh GiuSe Vũng Tàu 1974 giúp tôi thêm nhiều thăng hoa mơ mộng.Qua đó, khiến tôi và các bạn nhớ về khung trời cửa lớp nơi đó là trang vở ,là kiến thức đong đầy trên bảng đen phấn trắng qua từng lời giảng của Thầy Cô, qua những kỷ niệm bạn bè nhắc hoài không hết của thời gian cắp sách, bước nhẹ chân trên đường đầy lá thu bay khi sáng sớm đến trường thả hồn mộng mị, mơ chuyện thần tiên cổ tích lãng đãng thiên thần.
Tôi nhớ lời của ca khúc một thời vang bóng: “Lưu bút ngày xanh”
“Và thuở ấy biết bao nhiêu buồn vui
Gói trọn trong tuổi đời
Tình đẹp như trang giấy kết vần thơ
Như một nụ hoa trắng...”
Nhạc và ca từ mấy mươi năm rồi vẫn nhớ để nhẹ bẫng nỗi vấn vương mỗi khi bạn bè gặp lại, nối tiếp những mùa hè cháy bỏng ước mơ  xếp lại để bước vào cuộc sống mới thử thách khó đoán được bất ngờ! Rồi thời gian qua mau, tôi và các bạn không còn trẻ nữa gặp nhau bồi hồi thương lắm tình bạn một thời nhặt cánh phượng hồng thắp nến ước mơ.
Kim Hồng-Kim Hà
Tôi cũng nhớ lời thầm thì của đứa bạn hẹn hò chiều tan lớp và ly đậu đỏ bánh lọt mát lạnh,nhớ bao điều lúc chia tay lớp 12 để bước vào khung trời khác thách thức lạc lõng, khiến sau này có bạn ngỡ ngàng là cùng chung giảng đường Đại học Luật Khoa Sài Gòn cả năm trời vẫn không lần gặp mặt càng khiến tôi hiểu thêm về nhân duyên, về cơ hội đặc biệt để trách sao tình cờ khó đến lạ khi giữa giảng đường đông đúc mà không thể gặp nhau dù chỉ một lần.Bởi vậy, tôi rất quý vô cùng những lần gặp mặt bạn bè dù bận rộn đến mấy đôi khi chỉ gặp rồi nấn ná chỉ để nhìn lại gương mặt, nghe giọng nói của bạn kể kỷ niệm đi học mình nhớ nhất.
Kim Hồng-Kim Hà
Thời học sinh đẹp lạ lùng là điều đương nhiên và ai đó khi tuổi hoàng hôn có nhớ và hoài niệm?Mời bạn cứ nhớ và bước vào vùng trời ký ức mỗi đêm mưa hè không ngủ,nằm im nhẩm nhắc tên các bạn mà nhớ như chưa từng được nhớ khi thăng trầm biển đời dâu bể chưa hẳn đã nhẹ tênh!vậy thì tiếc gì bạn nhỉ chút nhớ thương về tuổi học trò cùng trang lưu bút đã nhạt nhòa dĩ vãng? Thậm chì, bạn cứ thả trôi suy nghĩ về khung trời hoa mộng ấy mà thương, bạn mới hiểu mình giàu có biết dường nào kỷ niệm không có gì so sánh được.
Sau buổi tối gặp ở Cà phê Sân Thượng,tiếp theo là  buổi sáng trời Vũng Tàu nắng vàng nóng bỏng đã dịu mát hơn khi chúng tôi cùng gặp Kim Hồng mời tại cà phê Bamboo Garden, nhà hàng bún riêu tôm tích Hoàng Diệu trước khi tạm biệt VN,để vui cười, để  bạn Lương Hữu Phước chụp nhiều ảnh đẹp lưu niệm.Riêng tôi, tôi thầm cám ơn các bạn phương xa,cám ơn Kim Hồng đã về kết nối thân thương trong tình bạn tràn đầy cảm xúc viết thành con chữ yêu thương,gieo mãi nhịp trái tim tình bạn mấy mươi năm còn đậm đà lắm lắm.
Kim Hồng-Phan Vinh-Kim Hà-Trần Yến
Mến chúc bạn Kim Hồng trẻ đẹp và gia đình an vui, hạnh phúc. Thân chúc các bạn học Chung Một Mái Trường mãi mãi hạnh phúc,như ý trong cuộc sống. Mùa hè đã về rồi đó bạn ơi!Hẹn gặp nhé.

PHAN THỊ VINH
Hình ảnh : Lương Hữu Phước

 Đền Thánh Đức Mẹ Bãi Dâu vào hè...

 Một góc Vũng Tàu về đêm

Tác giả thường xuyên của những bài viết : Phan Thị Vinh
Và người chuyên chụp hình cho Blog Chung Một Mái Trường : Lương Hữu Phước