Tháng ba, Vũng Tàu có những cơn gió chướng ầm ào thổi, biển vẫn
mênh mông ngăn cách bến bờ. Sáng, trưa, chiều, tối không gian ấy đón nhận những
tâm tình của những bạn bè thời trung học xa lắc tưởng chừng khó gặp hàng mấy
mươi năm, đúng ra gần nửa thế kỷ cho chúng bạn kết nối lại. Nếu bạn nào học từ
lớp đệ thất năm 1967 thì nay cũng là trên 50 năm, khi ra trường 1974 thì cũng
lâu ơi là lâu rồi, mấy mươi mùa hoa phượng đã trổ lúc sang hè rực rỡ, tô điểm
trên sườn Núi Nhỏ, Núi Lớn, chấp chới ở sân trường lập lòe như đốm lửa khiến
trái tim của những đứa học trò ngày nào bỗng co thắt lại.
Bạn bè, trong đó có tôi niên khóa 1967-
1974 trường Trung học Thánh GiuSe Vũng Tàu, ngôi trường được thành lập từ năm 1961
đã ươm biết bao là kỷ niệm, khát vọng yêu thương, nhưng mộng mơ ngoài cửa lớp
đong mãi, đong hoài theo dòng thời gian trôi, nơi ấy cũng lén lén hẹn hò, cũng
vụng về trang thư tình viết vội, đọc đến thuộc lòng những dòng chữ viết màu tím
trên trang giấy perlure mỏng manh màu xanh, vàng, hồng nhạt lãng mãn đến độ bất
ngờ. Ngày xưa học trò là vậy, lãng đãng trong sáng đến lạ lùng để có những cuộc
hẹn hò dạo biển, nghe gió và sóng ầm ào mà run run không dám nắm lấy bàn tay
nhau chỉ một lần.
Rồi ngày ra trường năm 1974, cuộc chia tay
vội vã khó quên, khó tả về cảm xúc cùng những lo âu ở khung trời đại học, ở
trường đời, nơi chiến trường cũng là sự bất an làm cho những trái tim non nớt
của bạn bè, của riêng tôi luôn thấp thỏm lo âu.Cứ thế, dòng thời gian cuồn cuộn
thách thức đến mấy muơi năm sau, chính thức là mấy chục năm chìm nổi, đổi thay
về một thay đổi kinh khủng, khắc nghiệt dẫn đến bạn bè ly tán, cuộc sống tan
hoang khiến biển cuồng phong bão dữ…tôi và các bạn mới gặp lại nhau giữa bao
nhiêu thăng trầm vẫn còn đa đoan.
Phải thân tình mà kể, các bạn từ bên kia
đại dương đã trở về cứ thế đong đầy những lần gặp mặt, kết nối yêu thương để
chợt giật mình thảng thốt, bạn bè thời đi học từ thủa trẻ thơ mà nay đã là ông
bà…Mỗi lần gặp được các bạn, tôi cứ mãi bâng khuâng, ngắm mãi những gương mặt
ấy, nghe các bạn tâm tình, những ánh mắt nụ cười cứ thế ấm áp sẻ chia. Tên của
các bạn khiến tôi nhẩm hoài để thấy rằng gặp nhau, kết nối trái tim chính là
điều quan trọng, nồng nàn, dễ thương đến lạ.
Đầu tiên là bạn Trịnh Hoàng từ Mỹ về, ánh
mắt, nụ cười tươi nhẹ nhàng, thân tình khi tiếp chuyện, bạn Lâm Phượng trẻ đẹp
đã cùng Lương Hữu Phước làm nên kỳ tích trang Blog Chung Một Mái Trường tạo bao
cảm xúc để tôi đêm về viết bài gửi đăng chuyện trên trời dưới biển thủa áo trắng,
sân trường, chuyện hẹn hò gặp mặt cà phê, nhà hàng của những lần các bạn phương
xa chiêu đãi. Đồng Thái Xuân về ấm áp bao lần gặp mặt tâm tình, những lần này
có chuyến đi Cần Giờ thăm bạn Sanh, Đậm vui vẻ khó quên. Bạn Ngạc Mai Lan, Tống
Thị Thanh, Tạ Lượt… Bạn Mỹ Loan một trong 5 đứa bạn Ngữ, Mai Oanh, Thanh Xuân
cùng tôi suốt những năm tháng bên nhau học tập chuyên cần. Phạm Cộng Hòa gặp
tại Lan Rừng Resort cùng Mỹ Loan, Bạn Huê Đỗ tại quán Hồ Bàu Sen, Bạn Trương
thị Kim Hồng gặp lần đầu tại quán Cà phê Sách Ngọc Tước, Bạn Mai Oanh về gặp
tại Café Galaxy sau Nhà Thờ và nhà hàng Gành hào 1, Mai Oanh cũng đã cùng bạn
Phước- Kim Hà xin lễ cầu cho bạn Thanh Xuân siêu thoát…
Dương Thị Từ Tâm-Phan Thị Vinh
Tôi, kẻ luôn bận rộn với những chuyện khó
nói cũng ráng góp mặt những buổi bạn bè phương xa về, những hỷ sự, vui vẻ kỷ
niệm của bạn bè trong nước, gặp mà bụng dạ cứ lãng đãng bao chuyện vương mang
rồi thương quá chừng, thương tình bạn đến nay mấy mươi năm vẫn nồng ấm, chan
hòa. Ai cũng nói đời ngắn lắm, trăm năm trôi qua nhanh như gió thoảng và bạn bè
cứ thế gần nhau, gặp để thêm thân tình, quý mến là đủ thấy đời vui, hạnh phúc
khó mua được bằng tiền…Còn ai nữa bạn bè phương xa hay gần trong nước? chỉ cần
gặp là đủ vui, thêm thân thương thấm đẫm màu phượng đỏ cuối ngày hè.
Nguyễn Thị Kim Hà - Đỗ Thị Huê
Cuộc sống thăng trầm đa đoan, ai cũng có
số phận riêng nhưng tôi luôn tin tình bạn học vẫn hoài thấm đẫm chân tình,
giống nhau. Tình cảm ấy mềm mại, dịu êm như con sóng biển vỗ về những lần gặp
mặt để nói cười hân hoan nhắc chuyện thủa mới biết hẹn hò, thương ai đó mà
không dám ngỏ, chuyện của ly đậu đỏ bánh lọt, ly chanh đường, ly sữa đá chanh
chiều mưa lạnh toát cứ thế tìm về ẩn hiện bâng khuâng. Ừ, tuổi học trò mà!
Những đứa học trò mới thủa nào bây giờ đã chững chạc, đã con cháu thành đạt
ngồi nhắc nhau mãi chuyện mấy mươi năm tưởng chừng đã quên mà vẫn nhớ.
Nguyễn Hồng Phượng - Trần Thị Yến
Đời lắm phong ba cũng đã chịu thua
sau bao năm tứ tán, tôi và các bạn vẫn gặp nhau dù chỉ một lần cũng đủ hiểu
rằng chuyện bạn thời trung học, thủa đẹp nhất, trong sáng nhất của đời người
tiếp nối. Tháng 3/2018, có 3 bạn về từ nơi phương trời ngăn cách một đại dương
là Kim Hồng đã quay về Mỹ, Bạn Huê Đỗ chiều 21/3 mời họp mặt tại nhà hàng Ốc tự
nhiên trên xa hơn Dinh Ông Thượng để tạm biệt về Mỹ. Không gian ấy, khoảnh khắc
ấy biết bao kỷ niệm khiến tôi cứ bồi hồi, tôi cũng biết rất rõ bạn Huê Đỗ cũng
như các bạn khác chia tay là lưu luyến.
Hoàng hôn trên Bãi Tầm Dương
Đường phố tấp nập đông người, đèn sáng
lung linh không như Vũng Tàu mấy mươi năm trước. Tôi lại vòng xe qua đường Trần
Hưng Đạo, rẽ ngang đường Thống Nhất ngắm Ngôi Nhà Thờ Vũng Tàu cổ kính và
Trường xưa để nghe vọng về vùng ký ức một trời thương nhớ. Mến chúc Bạn Huê Đỗ,
Bạn Huỳnh Miêng về lại nhà bình an, hạnh phúc. Hẹn gặp lại các bạn thân thương,
yêu quý nhé.
PHAN THỊ VINH