Trời
Vũng Tàu sau bao ngày mưa gió bão bùng nay trở nên nắng ấm,nhìn những giọt nắng
lung linh xuyên qua kẽ lá mà tôi thấy mình yêu đời hơn,thoải mái hơn sau mấy
tuần chạy đua với công việc dồn dập.Có lẽ áp lực kèm với sự cố bị khàn tiếng do
hít phải khói của một loại pháo bông sân khấu khiến tôi ngất ngư,chưa kể đến
việc không có thời gian ngắm trời đất cũng làm tôi thêm lãng đãng.Nhưng tất cả
rồi cũng qua và công việc thành công tốt đẹp khiến tôi hạnh phúc để thưởng cho
mình chút thư giãn cà phê cùng bạn bè, tối nằm lim dim nghe nhạc vừa nhâm nhi
món bánh mình yêu thích thì quả là tuyệt hảo.
Phải
kể đến món bánh nhâm nhi yêu thích từ thủa nhỏ cách nay hơn 50 năm mà tôi được
thưởng thức ngoại trừ các món bánh dân gian mà tôi đã kể trong bài trước.Món
bánh ngày xưa tôi biết có lẽ được du nhập từ xứ Pháp xa xôi thời kỳ Việt Nam bị
đô hộ là bánh bông lan đổ khuôn tròn như trứng gà, bánh Sâmbanh, bánh lạt, bánh
men…
Nhưng hấp dẫn tôi là bánh Patechau loại bánh tươi dùng trong ngày
trong có nhân thịt được bao phía ngoài là các lớp vỏ bánh dòn mềm, béo ngậy.
Trong bài viết này tôi không kể hết các loại bánh vì rất nhiều loại do giao lưu
văn hóa ẩm thực các nước mà tôi chỉ kể về vài loại bánh gợi nhớ trong tôi bao
kỷ niệm thoáng nhớ, thoáng quên đã qua bây giờ hồi tưởng.
Càng
thôi thúc tôi hơn khi vào buổi chiều nhận món quà với hộp bánh của tiệm Ngọc Hải
Thành phố Bà Rịa của đứa em gửi tặng. “Của một đồng,công một nén” quả không sai
và nhìn thôi đã no mắt vì những chiếc bánh làm rất khéo léo, màu sắc, hương
thơm quyến rũ như: Bánh Patechau cuộn màu vàng đậm ngọt ngào,Su kem vàng
óng,bánh phu thê màu xanh mướt…Dĩ nhiên khi nếm thì tuyệt vời khỏi chê.Cuộc đời
tôi cũng đã từng đi khắp nơi trên đất nước, có dịp thưởng thức những tài hoa ẩm
thực của những cửa hàng bánh, nhất là ở Vũng Tàu, nơi tôi sống hơn nửa thế kỷ
thăng trầm biết bao kỷ niệm.
Ngày
xưa tôi nhớ hiệu bánh Hoa Hồng có tiếng ở đường Trưng Nhị, chiều đi học về mùi
bánh mới thơm lừng tỏa ra khiến bụng tôi cồn cào mãi đến bây giờ mỗi lần
đi ngang qua đều còn nguyên cảm xúc.Đó là hiệu bánh nổi tiếng mà tôi được biết
theo trí nhớ non nớt của mình thủa ấy,nhưng có nhiều loại do ba tôi mua từ
SàiGòn về càng ngon hơn.Bánh chỉ ăn trong ngày như: Bánh sừng Bò, bánh bơ
ngọt…Ký ức của tôi chỉ vỏn vẹn thế, không hơn.Sau 30 tháng 4 năm 1975, bánh
ngọt kiểu Pháp dường như mất hút, sau này có bánh quy Hoa Mai phải duyệt theo
tiêu chuẩn bao cấp rất khó khăn,bánh bở rẹt, ngọt lừ nhưng ai cũng mê vì thiếu
thốn.Thời ấy, nguyên liệu tắc tịt thiếu đã “giết chết” những nghệ nhân làm bánh
tây một thời tài hoa.
Bánh
tươi thường được ưa chuộng vì tính chất thơm ngon riêng, nóng hổi mới ra lò,
nếu mua mang về cũng vẫn thưởng thức được độ ngon của bánh.Song song với các
thương hiệu Việt các thương hiệu ngoại như: Tour Les Jours, Paris Baguette (Hàn
Quốc), BreadTalk (Singapore), Le Tokyo Baum (Nhật Bản)...cạnh tranh dữ dội buộc
các hãng sản xuất bánh phải chạy đua theo như Kinh Đô (K-Do Bakery & Café),
ABC (Bakery - cafe ABC), Hỷ Lâm Môn (L’amour bakery - cafe)... Cuộc cạnh tranh
trong thị trường bakery vì thế ngày càng quyết liệt hơn.Có dịp bạn cứ thả dọc
đường Cao Thắng (quận 3, TP.HCM) chưa đến 2km nhưng đã có đến 5 cửa hàng bánh
ngọt - bánh tươi: Đức Phát, Sweet Home, Kinh Đô, Paris & Baugette và
BreadTalk nhộn nhịp kinh doanh là đủ hiểu về một thị trường đầy tiềm năng,hấp
dẫn.
Trở
lại thị trường bánh Bà Rịa Vũng Tàu nói chung và Vũng Tàu nói riêng, tôi vẫn
bâng khuâng về một thời vàng son của Maxim’s có cửa hàng đầu tiên ở đường Ba Cu
cứ mỗi buổi chiều khoảng 16 giờ đến 20 giờ, dòng người nườm nượp ghé mua bánh
tươi nơi đây trong đó có tôi để thưởng thức hàng mấy chục loại bánh tươi ngon
thơm độc đáo…Tiếc thay đã mai một dần vì cách phục vụ, vì bánh không còn chất
lượng và cũng vì nhiều lý do tế nhị khác khiến tôi không bao giờ trở lại cửa
hàng này nữa.Vậy đó, buôn bán và tạo thương hiệu thì khó khăn nhưng khiến mất
tiếng thì rất dễ dàng,ai cũng biết mà không hiểu vì sao cứ vướng.
Bài
viết này tôi không có chút ý gì quảng cáo cho mấy hiệu bánh, chỉ thả trôi cảm
xúc của mình về đôi chút ẩm thực loại bánh ngọt thăng trầm mà mình trải qua
nhưng không đầy đủ vì đã quên rất nhiều do tuổi tác.Chao ơi, một khung trời
ngày xưa đến nay sao vẫn cứ hằn đậm trong tôi biết bao là nuối tiếc. Bạn có như
vậy hay không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét