CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI " CHUNG MỘT MÁI TRƯỜNG" CHÚC CÁC BẠN MẠNH KHỎE,VUI VẺ VÀ HẠNH PHÚC.

Thứ Hai, 11 tháng 6, 2012

VŨNG TÀU,BÚN RIÊU.....ĐÂY !

Hồi tôi còn nhỏ xíu chừng 6-9 tuổi, tôi hay theo má ra chợ Vũng Tàu lúc đó ở đường Trưng Trắc, Trưng Nhị.Bây giờ là quãng trường Trưng Vương thay đổi lạ hoắc.Má tôi bán chạp phô có trăm món thập cẩm: Tiêu,hành, tỏi, ớt, bột ngọt,đường,trứng, sữa, nước mắm,  nước tương,muối, tương, chao lủ khủ được chất lên một cái “giường” bằng gỗ được má chở đi chở về trên chiếc xe ba gác,và đôi tay của má, thân hình xiêu vẹo của má đã kéo chiếc xe nặng nề ấy mỗi ngày kiếm tiền phụ với ba nuôi 10 đứa con nheo nhóc ăn học, nên người. Công lao của ba và má là trời biển nhưng ngày xưa tôi không thể cảm nhận nổi, chỉ biết ngày hai buổi vào sáng tinh mơ tôi ra hàng của má để được ăn món bún riêu cua quá ngon của Dì Tư nhà đường Lê Lai bán cạnh gian hàng của má vài bước chân.
Bún riêu dường như nơi nào có biển, có đồng ruộng là  món ăn này được phổ biến với đôi quang gánh kẽo kẹt trên vai, có người đi rong, người chọn một nơi ngồi cố định.Với tôi, tuổi thơ được ghi nhớ bởi những tô bún riêu bốc khói nghi ngút, ngọt lịm vị cua, màu hạt điều đỏ thiên nhiên quyện miếng riêu mỡ màng hấp dẫn, không phải vị cua hương liệu như bây giờ, những ngọn rau xanh mượt như rau muống chẻ, sà lách cắt nhỏ, rau thơm và giá trắng ngần, mơn mởn làm cho vị giác chưa nếm đã mê.Ngay cả mắm tôm cũng thật tuyển lựa thơm lừng,khi bỏ vào tô bún là mùi thơm sực mũi chết thèm ngay lập tức. Thời buổi kiến thức “Google” nên tôi không diễn tả cách nấu bún riêu, tôi chỉ tả một chút gì lắng đọng của món ăn dân dã tuyệt vời thời tuổi nhỏ mà mình được thưởng thức.
Dì Tư bây giờ không còn nữa, Vũng Tàu cũng có nhiều quán bún riêu cua hấp dẫn nổi tiếng như ở Ngã năm, chợ gà,Nguyễn văn Trỗi, Nguyễn Kim nổi tiếng một thời...ngay cả bún riêu chay cũng thật hấp dẫn không kém ở đường Đồ Chiểu, quán Thanh Lạc Trai đường Bacu, ở góc đường Trung Trắc nhìn chung là khắp nơi, một tô bún riêu bình dân đủ làm ấm bụng sáng sớm hay chiều tối chợt ngán cơm thèm bún.Hờ hờ, bún riêu là tuyệt tác dân gian bổ dưỡng vì vị chính là thịt ,gạch cua được giã nhỏ, lược lấy chất mang nấu thành riêu quyện lại, kỹ thuật nấu là để lửa nhỏ riu riu cho riêu nổi lên trên thành bánh, cà chua chín đỏ nổi bật màu hấp dẫn quyện với màu điều đỏ au nhìn là đủ mê,chưa kể những miếng đậu hủ mềm béo ngậy, vài miếng thịt ba chỉ thái mỏng vừa... có nơi còn thêm vào giò heo hầm nhừ chặt khoanh,vài lát măng tươi hoặc khô tạo nên màu sắc quyến rũ khó quên.
Chẳng hiểu vì sao món bún riêu cứ dai dẳng trong tôi bao nỗi nhớ,và nhỏ bạn đã ra nước ngoài định cư từ lâu là xứ  Canada xa lắc khi về thăm ghé nhà, má tôi hỏi thích ăn gì má sẽ nấu đãi! Câu cửa miệng của nó là bún riêu cua và nó thèm rổ rau xanh ngắt với những ngọn rau  muống bào xanh, quăn tít nhai dòn tan trong miệng, phối hợp với vị ngọt của nước lèo, vị béo của riêu cũng đủ nghe hồn lâng lâng vị ngọt quê nhà,nó cũng tâm sự với tôi, ở cái xứ lạnh ghê người ấy, nó vẫn tranh thủ những giờ rảnh làm chả lụa, nấu dăm món ăn thuần việt cho chồng con thưởng thức,vẫn tranh thủ tìm hương vị bánh cuốn Hy Thái Vũng Tàu ngày xưa đường Lý Thường Kiệt bây giờ!!!Những gì người ta xa rời chỉ còn nỗi nhớ sẽ mãi day dứt trong ký ức, và tôi, mãi đến tận bây giờ khi gió đông chớm thổi mới hay đời còn một nửa thời gian mải mê vội vã. Thời gian để nhớ, để quên tô bún riêu nóng bỏng khó mà đo được bao giờ ta quên!!!
Từ đứa bạn ấy, tôi hiểu và chia sẻ nhiều đến các bạn ở phương trời cách Vũng Tàu nửa vòng trái đất, những vùng đất quê hương, những món ăn thấm đẫm hồn quê, ngọt ngào máu thịt quê hương sao mà sâu đậm, những đứa bạn của tôi một thời lang bạt tha hương nay nhờ kỹ thuật Internet xin được chút gì khơi gợi nồng nàn trong bạn, mà nhớ mãi đừng quên kỷ niệm thời áo trắng ngây thơ rộn vui tuổi nhỏ.Mùa hè lại đến, những cây phượng trổ hoa đỏ rực như hồn tôi rực đỏ yêu thương tình bạn bè sâu lắng.Vũng Tàu lúc này đẹp lắm bạn ơi và tình người Vũng Tàu vẫn nồng nàn chào đón những lữ khách phương xa về lại.
Vũng Tàu rộn rã mùa hè nắng cháy như tình bạn yêu thương.Chao ơi tôi và các bạn mong đón mừng các bạn về chơi cho tình cảm thêm dạt dào nhung nhớ.Mùa hè hay bất cứ mùa gì trong năm bạn đều có thể quay về để tìm lại ngày xưa thơ mộng ấy và món bún riêu cùng tiếng rao lay lắt “ Riêu ơ..ơ ..đây”chìm khuất phương nào!

PHAN THỊ VINH

Không có nhận xét nào: