Thủa học trò chung lớp, chung trường vẫn là khoảng trời đẹp của bất cứ ai đã từng ngồi ghế nhà trường, khoác lên mình chiếc áo trắng học sinh.Khung trời ấy là phấn trắng, bảng đen, là sân trường rợp bóng phượng đỏ rực khi mùa hè đến rồi chia tay vương vấn…Chưa kể đến cuộc tình học trò thấp thoáng bóng hình của một ai đó khiến trái tim thổn thức xôn xao!khiến mắt chợt xa vắng mơ mộng và lãng đãng biết bao nhiêu vần thơ viết vội, lời thơ tỏ tình mà vẫn ngại để rồi dấu kín không dám ngỏ.Dù vậy cũng có nhiều cuộc tình đẹp như mơ vào những lúc hẹn hò, chỉ để gặp nhau rồi nói những chuyện trên trời dưới biển, nắm lấy bàn tay nhau rồi run rẩy trao vội nụ hôn ngọt lịm yêu thương.
Vậy đó, tại sao thủa học trò điều gì cũng đẹp?với tôi đẹp nhất là
tình yêu, tình bạn lâng lâng biết mấy cho vừa khiến mấy mươi năm sau khi nghĩ
lại vẫn bồi hồi đến nao lòng?Ai nào biết được cuộc đời sẽ ra sao ngày sau.Khi
những cuộc tình học trò ngây thơ thủa nào đã gặp bao nhiêu bão giông để chỉ cần
một biến động nhỏ là đủ làm xa nhau nghìn trùng huống chi lứa tuổi của
tôi lúc ấy gặp biến động tai ương nhất của lịch sử,tất cả thất lạc cho đến khi
tuổi đã hoàng hôn mới có dịp tìm nhau gặp lại.Tôi thoáng thấy rất nhiều tâm
tình yêu dấu, biết rất nhiều cuộc tình đã xa lắc nhưng vẫn nhói đau mỗi khi
nhắc lại.Ôi trời! cuộc tình thủa áo trắng sân trường không trọn vẹn giờ gặp lại
chỉ biết cười mà sao trái tim cứ bâng khuâng.
Có lẽ tôi thường
vẩn vơ suy nghĩ hoài những điều về một thời gian mà bất cứ đứa học sinh nào
cũng thấy bất an do chiến tranh dữ dội, do cuộc sống mà giữa sống chết tên bay
đạn không lạc chút nào.Nhưng đã là con người thì phải biết rung động với tình
yêu,biết ngủ mơ thấy hoàng tử và công chúa của riêng mình trong những đêm dài
mộng mị trong thiên đường cổ tích!Tất cả rất đẹp như thơ văn tỏ tình viết hoài
chưa kết nổi.Tình yêu học trò đẹp sao lạ lùng và tình bạn cũng thắm nồng như
thế mà không hiểu vì đâu để rồi bẵng đi gần nửa thế kỷ gặp nhau cho thấm đẫm
niềm vui ngày gặp lại dù chỉ ngắn ngủi nhẹ nhàng.
Kỷ niệm ùa về trong tôi cứ mỗi lần gặp được bạn bè ngày xưa chung
lớp, chung trường.Trong không khí mát dịu của những ngày đầu năm mới 2014 và
gần Tết Nguyên Đán Giáp Ngọ.Lần này tôi và các bạn nhóm Blog Chung Một Mái
Trường do Lương Hữu Phước làm chủ Blog gặp lại bạn Vũ Viết Toan và bạn Nguyễn
Văn Huân đang ở Mỹ về sau 40 năm kể từ ngày ra trường Trung học Thánh Giuse
Vũng Tàu.Tiệc buổi trưa 7 tháng 1 năm 2014 tại Gành Hào do bạn Toan và Huân mời
thật ấm áp và khiến tôi cùng các bạn thật sự cảm động.Dù không có Phước do đang
ở Phú Yên nhưng tôi khi nghe Từ Tâm thông báo cũng nhờ ngay bạn Trịnh Hoàng
điện thoại liên lạc được vài bạn như: Trịnh Hoàng, Nam Hoa Tím,Văn Mạnh,Công
Chánh,Từ Tâm,Ngọc Liên,Trần Yến, Văn Hiếu…Hữu Phước qua điện thoại cũng sắp xếp
về Vũng Tàu hẹn ở cà phê Thiên Đường vào sáng hôm sau.
Cuộc vui với nhiều món ăn quen thuộc: Mực sữa chiên dòn,Cánh gà
chiên nước mắm, rau bí xào thịt bò và lẫu chua cá dứa vẫn không đậm đà hấp dẫn
bằng những câu chuyện tâm tình, với lối kể chuyện dí dỏm của bạn Toan và Huân không
gian như trở lại thủa ngày nào cắp sách.Cứ thế những điều mà cuộc sống bốn mươi
năm qua của bạn bè dần chia sẻ thắm thiết để biết rằng bạn nào cũng thành công
trong sự nghiệp, gia đình hạnh phúc và con cháu thành danh là đáng quý.Chánh,
Hoàng thay Phước ghi lại những hình ảnh buổi gặp mặt.Tôi lại ngắm các bạn,
những gương mặt ấy vẫn còn nét đẹp xưa tuổi trẻ nay vẫn chưa phai… cười vui
hạnh phúc và an lành.Như thế là tuyệt diệu của cuộc sống vốn dĩ vô thường biến
động không ngờ.
Sáng hôm sau, tại cà phê Thiên Đường cả nhóm lại hẹn gặp dĩ nhiên
tưng bừng hơn vì có Hữu Phước sau chuyến hành trình từ Phú Yên trở về để kịp
gặp bạn Toan sắp rời VN về lại Mỹ.Cả nhóm có thêm Tấn Lại nhưng vắng bạn Huân
vì bận du lịch lên Lâm Đồng, cuộc tâm tình kéo dài đến hơn giữa trưa, bạn Toan
tâm sự những ý tưởng thiện nguyện ấp ủ khiến tôi thấy cuộc sống thật tuyệt vời,cuộc sống là mơ ước và hạnh phúc khi mình đạt được ước mơ ấy.Trên đường về, tôi cứ
nghĩ mãi về những lần gặp mặt bạn bè sau bao nhiêu năm gián đoạn nhất là các
bạn ở phương xa hải ngoại đã về: Đồng Thái Xuân, Phạm Ngọc Vĩnh,Lâm Thị Phượng,
Ngạc Thị Mai Lan,Tống Thị Thanh,Văn Thị Hoa, Tạ Thị Lượt.Mong sao danh sách các
bạn sẽ dài thêm cho những lần hẹn gặp.
Đời người có nhiều thăng trầm chìm nổi thì nay cũng đã tạm yên,
những bước chân trần nay đã mỏi cần tạm tìm nơi ngơi nghỉ.Chỉ có bạn bè nhất là
những đứa bạn học ngày nào mới cùng chung tuổi, chung kỷ niệm về một thời áo
trắng tuyệt đẹp mà bao nhiêu văn chương, thơ nhạc tả hoài không dứt khiến thổn
thức những trái tim vốn lãng đãng nhạt nhòa nhớ hoài kỷ niệm ngày nào ngượng
ngập bước chân hò hẹn ban đầu.Cám ơn tất cả các bạn đã gieo mãi trong tôi nồng
nàn kỷ niệm bạn bè yêu thương để được trải mãi niềm thân ái tuổi hoàng hôn thật
hạnh phúc mà bạn bè đã tìm nhau sau mấy mươi năm xa cách.
Mến chúc năm mới nồng ấm đến các bạn khi mùa xuân vừa tới trong
tiếng nhạc hân hoan mà ngày nào đi học chúng ta đã cất cao tiếng hát yêu đời
cho một thời tuổi trẻ. Bạn thân mến nhé.
PHAN THỊ VINH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét