“Vinh danh Thiên Chúa trên trời,
Bình an dưới thế cho người thiện tâm”
Câu khấn nguyện này khiến bất cứ ai có đạo hay không cũng đều thấy là một lời ca ngợi tuyệt tác, dù như thế nào trong cuộc đời xảy ra khó khăn hay thuận lợi,niềm ao ước luôn là khát vọng hạnh phúc...Ai cũng vậy, không chỉ những người có đạo Thiên chúa mới mơ ước hạnh phúc, bình an cho cuộc đời mình ! Đấy là sự mong cầu của bất cứ ai thiện tâm,ông bà mình thường dạy: “Ở hiền gặp lành” đã tạo nên một bản sắc nhân hậu của người Việt Nam .Tôi là người ngoại đạo nhưng thời trung học được học dưới mái trường Thánh Giuse Vũng Tàu cạnh ngôi thánh đường chiều chiều vang vọng tiếng chuông ngân thanh thoát, được gặp gỡ các linh mục, sư huynh nhân từ và kiến thức uyên bác...tôi học được ở các vị này muôn điều hay tuyệt khi còn là một đứa trẻ thơ để mãi hàm ơn , chỉ mong cố gắng sống tốt để đúng với những gì mình được dạy.
Vì thế, mỗi năm đến mùa Giáng sinh! Khi tất cả bầu trời ngập tràn nắng nhẹ lung linh chào đón điều kỳ diệu mừng Thiên Chúa sinh ra đời ,lòng người ấm áp hơn,bao dung hơn theo những lời dạy của Chúa nhân từ đã mặc khải ru êm nỗi đau trần thế, nỗi đau con người vốn sinh ra đã phải chịu thử thách.Bởi vậy mà loài người cứ mãi cầu xin hạnh phúc, bình an...và hạnh phúc bình an chợt đến rồi đi, có rồi mất như những huyền bí mà Chúa sắp đặt, loài người không thể biết những gì phía trước cuộc đời mình.Hiểu vậy nên khi có dịp,tôi luôn ghé vào hang đá nằm một góc khuôn viên trường cũ,kính cẩn nguyện cầu Đức Mẹ Maria ban ơn lành...ghé vào thăm ngôi giáo đường đã cùng tôi bao mùa Giáng sinh khấn nguyện,mong sao đất nước yên bình cho tình yêu đôi lứa được vẹn toàn,cho bình an mãi là vĩnh cửu để loài người thương yêu nhau ...
Thủa cắp sách đến trường của chúng ta đến nay đã qua hơn bốn mươi năm dòng đời dâu bể,cũng thật diệu kỳ là khá lâu với những biến động cuộc đời thăng trầm chìm khuất, tôi được gặp lại nhóm bạn chung lớp chung trường ngày nào ...! Chúa ơi,kính xin người cho kẻ ngoại đạo này bao lâu nay luôn cố tìm những kỷ niệm ngày xưa đẹp như cổ tích của lớp học, sân trường mến yêu , bạn bè ngày nào nay gặp lại cứ rưng rưng nỗi nhớ khó quên, tôi chợt ngộ ra điều mà thời gian qua mình mãi hoài tìm kiếm nay trở về thân thương kỳ diệu.Tôi hạnh phúc,một hạnh phúc nhẹ nhàng quý báu mà cả đời tôi dong ruỗi đi tìm...Tất cả là một sự huyền bí mà con người không sao biết nổi, nói gì đến hiểu sự nhiệm mầu về Thiên Chúa, đấng toàn năng cao vời vợi nhưng thật gần với những ai tìm đến bên người.Trong cái se lạnh của đất trời, không khí Giáng Sinh đã rộn ràng khắp nơi cho trái tim ấm áp bình yên,trên cao đó khoảnh khắc mây trời ngào ngạt hương thơm thấm vào hồn người tiếng nhạc reo vui:Thiên Chúa giáng sinh ban phát tình yêu đến loài người nhỏ nhoi khắp chốn.
Thủa cắp sách đến trường của chúng ta đến nay đã qua hơn bốn mươi năm dòng đời dâu bể,cũng thật diệu kỳ là khá lâu với những biến động cuộc đời thăng trầm chìm khuất, tôi được gặp lại nhóm bạn chung lớp chung trường ngày nào ...! Chúa ơi,kính xin người cho kẻ ngoại đạo này bao lâu nay luôn cố tìm những kỷ niệm ngày xưa đẹp như cổ tích của lớp học, sân trường mến yêu , bạn bè ngày nào nay gặp lại cứ rưng rưng nỗi nhớ khó quên, tôi chợt ngộ ra điều mà thời gian qua mình mãi hoài tìm kiếm nay trở về thân thương kỳ diệu.Tôi hạnh phúc,một hạnh phúc nhẹ nhàng quý báu mà cả đời tôi dong ruỗi đi tìm...Tất cả là một sự huyền bí mà con người không sao biết nổi, nói gì đến hiểu sự nhiệm mầu về Thiên Chúa, đấng toàn năng cao vời vợi nhưng thật gần với những ai tìm đến bên người.Trong cái se lạnh của đất trời, không khí Giáng Sinh đã rộn ràng khắp nơi cho trái tim ấm áp bình yên,trên cao đó khoảnh khắc mây trời ngào ngạt hương thơm thấm vào hồn người tiếng nhạc reo vui:Thiên Chúa giáng sinh ban phát tình yêu đến loài người nhỏ nhoi khắp chốn.
Một chút hoài niệm mỗi mùa Giáng Sinh về luôn khiến tôi nhớ bao kỷ niệm đẹp thời đi học và những đêm Giáng Sinh chờ thời khắc Chúa sinh ra đời trong lòng rộn ràng hạnh phúc, nhớ về tình bạn học, về tình yêu của những đêm hò hẹn:“ Chúa ơi ,trên cao ấy! Kính xin người ban phúc cho tình yêu chúng con” cũng như nhiều lời cầu xin khác của đôi lứa yêu nhau, mong cầu hạnh phúc vẹn toàn cứ làm tôi suy tư chìm đắm,bao cuộc tình đến rồi đi trong cuộc đời ta cũng đã là dĩ vãng nhưng kỷ niệm thì không thể xóa nhòa.Với tôi, ngôi thánh đường Vũng Tàu cổ kính in đậm dấu chân thật nhiều kỷ niệm của những lần cùng các bạn dạo quanh, cùng “Hắn” tay trong tay nói bao lời thương mến, cũng mơ ước viển vông, cũng mong chờ một chốn thiên đường tình ái ,để rồi thoảng như cơn sóng dữ ập đến xóa tan tất cả,nghiệt ngã nhói đau.Tôi vẫn bao mùa Giáng Sinh cố tìm về kỷ niệm,tìm mãi trong vô vọng ...đến bây giờ tóc đã thay màu,đời trải qua bao thay đổi lắm rồi còn gì mơ ước gì nữa đâu?!?
PHAN THI VINH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét