Khi những nhành mai bắt đầu ngả vàng sắc lá và những chiếc nụ xinh bé xíu e ấp dưới ánh nắng lung linh báo hiệu mùa đông sắp qua, mùa xuân chuẩn bị về cho lòng người thêm rộn ràng sức sống.Thời khắc này luôn gieo vào trong tôi nỗi niềm cảm xúc khó tả...Bao nhiêu năm rồi, đời ta bấy nhiêu lần đón xuân về mỗi năm mỗi khác.Năm nay khoảng cách giữa Tết dương lịch và Tết nguyên Đán thật gần khiến mọi người như vội vã hơn.Ai cũng có một cuộc sống riêng , một mái ấm gia đình nhiều sắc mầu không giống nhau, thậm chí sức khỏe cũng chẳng ai giống ai,tất cả như một thế giới diệu kỳ huyền ảo.
Năm mới,Bạn ơi hãy yêu thương! Tôi đặt tên bài viết này bằng những rộn vui về tình bạn bè chung một mái trường ngày xưa của chúng ta sau mấy mươi năm gặp lại, về cái tình của Lương Hữu Phước đã lập nên trang Blog kết nối yêu thương bạn bè xa gần ,cùng nhau, cùng nhau thương thương biết mấy...Chúng ta , những người vốn đã không còn trẻ nữa nhưng chưa hẳn là già!gặp lại nhau, thú vị nhất là chia sẻ đùa vui, gác hẳn phía sau những điều phiền muộn cuộc sống đời thường mà chan hòa sẻ chia, mà tay nắm tay, mắt nhìn nhau thân tình,đoàn kết,nồng nàn không chút sân si vớ vẩn để mỗi ngày thêm gần nhau hơn mới là quý báu.Tôi thấy mình hạnh phúc tuyệt vời khi tìm lại được các bạn, đậm đà yêu quý một tình bạn khó có gì so sánh được,những buổi hẹn gặp càphê, hát karaoke,mừng sinh nhật,tiệc cưới con bạn bè...hẹn nhau đi chơi đủ làm tôi thấy đời mình sao quá chừng là sung sướng.Tôi bảo đảm là bạn cũng giống như tôi về những cảm nhận này!chắc chắn luôn đó...
Nào,có lẽ trời cho tôi cái tánh hay lãng đãng, trái tim và bộ nhớ luôn ghi nhận,nhớ hoài những gì mà bạn bè thương thương rồi cảm động.Không biết các bạn nghĩ gì nhưng với tôi thì cứ sau những cuộc vui bạn bè về nhà tôi luôn sống hoài với những rộn vui ấy, xếp vào một góc tâm hồn... khi có dịp viết thành những bài tâm sự để các bạn đọc thư giãn! Được các bạn xem...chia sẻ là hạnh phúc!đòi hỏi gì hơn,thật lòng là vậy.Thời đại công nghệ thông tin hay tuyệt đã giúp chúng ta kết nối yêu thương thật gần bằng màn hình máy tính,bằng những con chữ trải lòng ta vào đó,cho ta yêu thương nhau nồng nàn một tình bạn ở độ tuổi này rồi mà còn ấm áp như thế ,sướng thật.Không tin các bạn hãy cứ lắng đọng mình chốc lát, nhẹ tênh để nghĩ về những cái tên, những gương mặt bạn bè đang còn cùng ta đùa vui khi có dịp cũng đủ mê ly .Đòi hỏi gì thêm cho mệt mỏi chứ?
Mời thưởng thức bài hát DỊU DÀNG SẮC XUÂN ( click vào hình )
Hờ hờ, tôi thích tiếng cười của Cảnh Mai,tánh vui vẻ của Mai Yến, ánh nhìn vui của Trần Yến, nụ cười đằm thắm của Kim Hà,tánh tình hiền lành của Kim Hoa (Hường) ,Nét mặt thoải mái của Ngọc Loan,tướng bề thế của ông Phước lúc nào cũng kèm máy ảnh chỉ lo phục vụ bạn bè, sự chân tình của ông Hộ, ông Chánh, Tiếu Hoa hay cười bẻn lẻn, giọng nói của Tấn Lại nhẹ nhàng,Hồng Phượng ít nói,Phạm thị Xuân cười bằng ánh mắt, Kim Xuân, Hội hát hay, Từ Hằng luôn gần gũi,Lành chuyên gia cười điệu ,Hồng ,Trần thị Phượng giản dị ,Ngữ ân tình,Từ Tâm chu đáo. v.v.Ngay cả các bạn ở thật xa như Lâm thị Phượng, người luôn khiến tôi chờ đợi những giòng Email dễ thương kết nối, nhớ Bùi thị Côi, Đồng Thái Xuân, Văn thị Hai và những viên kẹo chocolate ngọt dịu.Còn ai không? Mời các bạn cùng ghé vào mái nhà “Chung một mái trường” để tìm lại ngày xưa, ngày xưa đã qua lâu lắm rồi thời lớp học sân trường, Thầy cô kính yêu,bạn học đùa vui thơ ngây...bạn đừng ngại ngùng nhé!
Một năm cũ sắp qua .Năm mới sắp đến...những rộn ràng mừng xuân mới đẹp như những yêu thương chúng ta dành cho nhau, những người bạn học ngày nào tung tăng trên những con đường mênh mông nỗi nhớ.Bạn ơi, mơ ước gì xa xôi khi mùa xuân này chúng ta tìm lại được bạn bè,tràn ngập thân thương cho trái tim mãi đập nhịp bình yên chan chứa,một chút an vui trong cuộc sống, một khúc tình ca học trò vương đầy kỷ niệm sẽ là tất cả vườn hoa mộng chợt về cho chúng ta an bình...nhẹ nhàng, nhiều nắng đẹp bình yên.Bạn yêu mến ơi.Mến chúc các bạn những gì đẹp nhất của mùa xuân, những ước mơ thành sự thật và hạnh phúc,sức khỏe luôn ngự trị mãi cùng bạn và gia đình,Chúc Blog chungmotmaitruong mãi hoài như vườn hoa thắm cho chúng ta cùng chung tay vun bồi,thưởng thức! Và không quên cám ơn ông Phước, chủ nhân Blog...cám ơn Kim Hà,người vợ hiền luôn bên cạnh giúp Ông Phước thảnh thơi chăm sóc trang Blog đáng yêu của tất cả chúng ta.Đồng ý không các bạn?!?