Chúng ta đã rời xa mái trường,chia tay tuổi học trò bao nhiêu năm rồi nhỉ ?
Tuổi già hiện nay cứ xồng xộc lao đến như một chiếc xe không phanh.Một ngày đã đổi thay,một tuần chợt nhìn thấy khác.
Mặt trời mỗi buổi sáng xuất hiện ở đằng Đông và lụi tàn ở đằng Tây,quy luật tạo hoá là vậy.Ánh bình minh chúng ta đã qua,sự chói chang vào giữa trưa đã không còn nữa...chúng ta ngồi ngắm nhìn hoàng hôn của đời mình bằng nhiều tâm tư khác nhau.
Sự nhàn rỗi
Nỗi cô đơn
Gánh nhọc nhằn
Tìm đến nhau để sẻ chia
Tận hưởng những giây phút bên nhau
Vinh-Hà
Phan Thị Vinh
Trần Thị Yến-Nguyễn Thị Kim Hà
Tận hưởng những giây phút bên nhau
Vinh-Hà
Phan Thị Vinh
Trần Thị Yến-Nguyễn Thị Kim Hà
Hòn đá của tuổi thơ : Hòn Ngưu ( Dinh Ông Thượng )
Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn...
Nếu ai đã từng nhặt hoa thấy buồn...
Thôi thì dù gì đi nữa chúng ta vẫn phải đi tiếp.
Hình ảnh và ghi chú trong bài : Lương Hữu Phước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét