Đang với không khí oi nồng của mùa hạ
thì mùa thu về khiến cho khí trời dịu mát,biển xanh trong hơn và mây chuyển sang
sắc tím hồng mơ mộng, chẳng hiểu vì sao cứ mùa thu là cây chuyển sắc lá vàng
khiến cho lòng người xôn xao tình khúc mùa thu tuyệt đẹp.Với tôi, những mùa thu
đến và đi trong đời mình luôn là những kỷ niệm bàng bạc ước mơ,đặc biệt là những
mùa thu hẹn hò thời xưa đi học.Những mùa thu thấm đẫm trang thơ tình viết vội,
nhung nhớ bóng hình ai vào tuổi thanh xuân hẹn hò lãng đãng...như khúc tình ca
dịu ngọt sắc hoa hồng.
Mùa thu với tôi là mùa tâm tình yêu thương của
con đường ngày xưa đến lớp có những giọt nắng vàng lung linh phía trước,xao động
trái tim non nớt dại khờ...trái tim mới biết thổn thức nhịp đầu tiên về một bóng
hình khác phái,khoảnh khắc mang mác khi đọc những trang thư vụng về dòng mực
tím! Cứ mỗi lần nghĩ lại dù sau hơn bốn mươi năm tôi vẫn thấy như mới ngày nào
thấm đẫm dạt dào tình thu vương vấn.Chắc tôi vốn lãng đãng vọng tưởng chuyện
tình học trò đăm đắm ngày nào khó quên bởi chất nghệ sỹ của mình chăng?Không,
tôi bảo đảm với tất cả các bạn...đố ai không có một lần trái tim đập nhịp khác
thường, không có những hẹn hò tuổi mộng là tự dối lòng mình!!!
Mãi đến sau này tôi mới hiểu thêm màu vàng của
hoa cúc mùa thu, tiếng lá vàng rụng rơi xào xạc dưới chân nghe mãi bồi hồi tưởng
bước chân ai theo sau hay vừa tới.Quái, càng nghĩ tôi càng nhớ con đường đến
trường ngày ấy sao đẹp tuyệt, vào độ thu về lá vàng bay bay chấp chới đã là cảm
hứng cho tôi ươm bao mật ngọt yêu thương:
Lá vàng rơi xuống vai em
Như cánh bướm chan hòa thương nhớ
Dấu yêu thương ép vào trong
vở
Anh vẫn nghe thu đến tự bao
giờ!
Cứ thế,mùa thu trong tôi mãi hoài
thương thương kỷ niệm, mãi hoài nhớ tiếng đàn đêm vọng lại xa vời, mãi hoài
thuộc từng trang thư vụng dại thủa nào nay nghĩ lại thấy thương.Ừ nhỉ, vì sao
ngày ấy tôi hững hờ với tâm tình dễ thương của xao động đầu đời mà ai kia đã
dành cho mình...Cuộc đời trôi đi hơn mấy mươi năm gieo mãi trong tôi từng mùa
thu qua mất tuổi xuân,tóc xanh nhạt nhòa mà khát vọng vẫn đăm đám khát khao!
Chao ơi, sao tôi mãi nhớ mùa thu năm nào chia tay cuộc tình giữa trời mưa vần
vũ?Trời mưa xóa nhòa nước mắt vẫn mặn lắm bờ môi, cảm giác buồn tênh thêm lạnh
toát vì mưa!mùa thu ấy đã khiến tôi không thể nhìn hoa cúc vàng đẹp lãng mạn như
trước, nhìn lá vàng rơi để xôn xao đợi chờ mất hút và hụt hẫng...Tôi đau như
chiếc lá rời cành cuối thu chờ mùa đông lạnh lùng tìm đến.
Trong cơn mơ vọng về từ quá khứ là mùa thu
loang loáng nước mắt chia xa,thời cuộc nghiệt ngã đã nhấn chìm bao ước mơ và
những cuộc tình bỏ lỡ,thắm thoát đã mấy mươi năm,tôi vẫn có lúc nhói đau khi
chợt nhớ, khi gió mùa thu chợt về cùng cơn mưa bất chợt nhẹ tênh cứ làm tôi tìm
nhớ chuyện quá khứ dù lòng cố dặn lòng hãy quên ...Ai đó bảo rằng không nhớ ư?
Tôi nghĩ chẳng nên bàn luận gì thêm vì nỗi nhớ của riêng mỗi người, thăm thẳm
trái tim và tận cùng kí ức...đợi lúc đêm về khi mình ta lặng lẽ mới quay về gặm
nhấm riêng tư và không thể dối lòng.Với tôi, kỷ niệm dẫu đau thương cũng là kỷ
niệm đẹp một thời chan chứa ước mơ trong từng trang sách vở,thời mà yêu chỉ đứng
nhìn không dám ngỏ, mê ánh mắt ai nhìn, mê miệng cười ai kia làm mình điêu đứng
nhớ nhung, mê dáng ai xôn xao chiều nắng úa tàn thu!!!Tất cả cứ quay quắt nỗi
niềm không chỉ riêng phái nam mà có cả những trái tim phái nữ cố nén vào tận
cùng nỗi nhớ để tìm quên.
Mùa thu! Tất cả những áng văn chương
chợt trở thành vô nghĩa khi ai đó có dịp trở về nơi chốn cũ đặt chân trên con
đường xưa hò hẹn không có gì thay đổi nghe tiếng lá vàng xạo xạc dưới chân và
lặng thầm nhớ.Bấy nhiêu đó cũng đủ thỏa mãn nỗi nhớ từ lâu cứ chực tuôn trào
...Mời bạn hãy thả lỏng cảm xúc,hít hơi thở sâu mà nghe lâng lâng cõi xưa tìm về
ngập tràn xa vắng.Mùa thu là vậy, gợi nhớ mênh mang hoài niệm! Thoảng đâu đây
tôi nghe vọng lại lời ca khúc “ Nhìn những mùa thu đi” đăm đắm xa vời! Ừ
nhỉ,tại sao mùa thu lại làm ta nhung nhớ đến lạ kỳ? Vì sao lại là lá vàng xào
xạc mà không phải là tiếng sỏi dưới chân ai? Thế mới biết mùa thu đặc biệt cho
nhung nhớ cuộc tình đã là dĩ vãng...
2 nhận xét:
Bài viêt thật hay và làm xao xuyền lòng P lắm, cám ơn V đã cho cái cảm giac lắng dịu này, P nhớ lại những ngày lang thang trên đường có lá thu rơi thật là tình tứ mặc dầu ngoãnh lại sau lưng mình luc đó ko thấy bóng dáng chàng nào cả !!!!
Ảnh chụp của Phượng minh họa bài thật tuyệt,Phước đã biên tâp phù hợp
Cám ơn Phượng và Phước đã khiến cho bài viết thêm sinh động,hấp dẫn...
Đăng nhận xét