Người ta kể rằng:
Vào thuở khai sinh của loài người.
Khi Thượng Ðế quyết định tạo người phụ nữ.
Ngài mới nhận thấy rằng:
Đã dùng hết tất cả các chất liệu, để tạo người đàn ông.
Và bây giờ không còn gì nữa, cho người đàn bà.
Vào thuở khai sinh của loài người.
Khi Thượng Ðế quyết định tạo người phụ nữ.
Ngài mới nhận thấy rằng:
Đã dùng hết tất cả các chất liệu, để tạo người đàn ông.
Và bây giờ không còn gì nữa, cho người đàn bà.
( bạn Connie Duong) - NGUYỄN THỊ DƯƠNG-BÙI THỊ CÔI
Trước sự kiện nan giải này, Và sau một hồi lâu suy ngẫm.
Ngài mới quyết định làm như sau...
Ngài lấy vóc dáng tròn trịa của cung trăng,
Những đường cong khêu gợi của các ngọn sóng.
Cái sức thu hút êm dịu của loài hoa dại.
Cái bản chất rung đọng của cành lá.
Ngài mới quyết định làm như sau...
Ngài lấy vóc dáng tròn trịa của cung trăng,
Những đường cong khêu gợi của các ngọn sóng.
Cái sức thu hút êm dịu của loài hoa dại.
Cái bản chất rung đọng của cành lá.
NGUYỄN THỊ CAN
Cái mảnh khảnh của cây dừa.
Cái màu sắc quyến rũ cũa các bông hoa.
Cái ánh mắt âu yếm của con nai vàng.
Cái nóng bỏng của mặt trời.
Cái e ấp, thẹn thùng.
Của con chim cu.
Cái kiêu hảnh của con công.
Cái nét mềm mại của lông con thiên nga.
Cái ánh mắt âu yếm của con nai vàng.
Cái nóng bỏng của mặt trời.
Cái e ấp, thẹn thùng.
Của con chim cu.
Cái nét mềm mại của lông con thiên nga.
Cái sắc bén của hạt kim cương.
Cái dịu dàng của con bồ câu.
Cái mảnh liệt, tàn bạo của con hổ.
Cái nồng cháy của ngọn lửa.
Và cái lạnh lùng của băng tuyết.
Ngài pha trộn tất cả các chất liệu dị biệt nói trên để tạo nên:
Cái dịu dàng của con bồ câu.
Cái mảnh liệt, tàn bạo của con hổ.
Cái nồng cháy của ngọn lửa.
Và cái lạnh lùng của băng tuyết.
Ngài pha trộn tất cả các chất liệu dị biệt nói trên để tạo nên:
LÂM THỊ PHƯỢNG
NGƯỜI PHỤ NỮ
Rồi đem trao tặng cho người đàn ông
Nhưng một tuần lễ sau, người đàn ông đến nói với Ngài:
Thưa Ngài: cái tác phẩm mà Ngài trao cho con, làm con rất khổ sở.
Nàng luôn muốn con chăm sóc, chiều chuộng,
Và không bao giờ để con yên.
Nàng không ngớt chuyện trò,
Và hay khóc không duyên cớ.
Và cứ thích làm cho con đau khổ.
Nên con xin đem trả lại cho Ngài.
"Tốt lắm" Thượng Ðế trả lời.
Rồi Ngài lấy lại người phụ nữ.
Nhưng một tuần lễ sau, người đàn ông đến nói với Ngài:
Thưa Ngài: cái tác phẩm mà Ngài trao cho con, làm con rất khổ sở.
Nàng luôn muốn con chăm sóc, chiều chuộng,
Và không bao giờ để con yên.
Nàng không ngớt chuyện trò,
Và hay khóc không duyên cớ.
Và cứ thích làm cho con đau khổ.
Nên con xin đem trả lại cho Ngài.
"Tốt lắm" Thượng Ðế trả lời.
Rồi Ngài lấy lại người phụ nữ.
MAI THỊ NGỌC YẾN
Nhưng một tuần sau người đàn ông trở lại và thưa:
Thượng Ðế ơi, từ ngày mà con trả lại cho Ngài cái tác phẩm
Mà Ngài đã tặng cho con thì con lại cảm thấy rất cô đơn.
Nàng ca hát và vui đùa bên cạnh con.
Nàng luôn nhìn con với ánh mắt đầy trìu mến
Và cái nhìn của nàng như xoa dịu mơn trớn.
Nàng cười và nụ cười, nghe như điệu nhạc réo rắt
Nàng rất đẹp để chiêm ngưỡng, và mịn màng để vuốt ve.
Con xin Ngài trả nàng lại cho con, vì con không thể sống thiếu nàng...
Thượng Ðế ơi, từ ngày mà con trả lại cho Ngài cái tác phẩm
Mà Ngài đã tặng cho con thì con lại cảm thấy rất cô đơn.
Nàng ca hát và vui đùa bên cạnh con.
Nàng luôn nhìn con với ánh mắt đầy trìu mến
Và cái nhìn của nàng như xoa dịu mơn trớn.
Nàng cười và nụ cười, nghe như điệu nhạc réo rắt
Nàng rất đẹp để chiêm ngưỡng, và mịn màng để vuốt ve.
Con xin Ngài trả nàng lại cho con, vì con không thể sống thiếu nàng...
NGUYỄN THỊ KIM HÀ
Conception : Huguette
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét